Thứ Ba, 16 tháng 1, 2024
Nguyễn Quang Thiều và Đứa trẻ bị bỏ rơi
Nguyễn Quang Thiều và
Đúng một năm sau nạn chết đói năm 1945, một người phụ
nữ ở ngôi làng sát chân đê sinh con. Chuyện một phụ nữ có chồng hay không chồng
sinh con thì có gì mà nói. Nhưng chuyện ở đây là đứa bé sinh ra không khóc. Nó
cứ mở to đôi mắt nhìn tất cả những ai đến gần. Đôi mắt của đứa bé khác thường,
không giống bất cứ đôi mắt của những đứa trẻ sơ sinh nào. Khi nó ngậm vú của
người mẹ để bú thì người mẹ chợt kêu lên. Người mẹ thấy buốt đầu vú. Nhưng khi
người mẹ đẩy đứa bé ra thì nó bắt đầu gào khóc thảm thiết và đòi bú. Nhưng hễ
khi đứa bé bú thì người mẹ lại thấy buốt đầu vú. Vì thương con, người mẹ đã cắn
môi chịu đựng. Và mỗi khi đứa bé bú xong, người mẹ cảm thấy như kiệt sức. Người
mẹ có cảm giác như đứa bé bú cạn không còn một giọt sữa nào trong hai bầu vú
mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét