Thứ Ba, 16 tháng 1, 2024
Nguyễn Quang Thiều và Đứa trẻ bị bỏ rơi
Nguyễn Quang Thiều và
Đúng một năm sau nạn chết đói năm 1945, một người phụ
nữ ở ngôi làng sát chân đê sinh con. Chuyện một phụ nữ có chồng hay không chồng
sinh con thì có gì mà nói. Nhưng chuyện ở đây là đứa bé sinh ra không khóc. Nó
cứ mở to đôi mắt nhìn tất cả những ai đến gần. Đôi mắt của đứa bé khác thường,
không giống bất cứ đôi mắt của những đứa trẻ sơ sinh nào. Khi nó ngậm vú của
người mẹ để bú thì người mẹ chợt kêu lên. Người mẹ thấy buốt đầu vú. Nhưng khi
người mẹ đẩy đứa bé ra thì nó bắt đầu gào khóc thảm thiết và đòi bú. Nhưng hễ
khi đứa bé bú thì người mẹ lại thấy buốt đầu vú. Vì thương con, người mẹ đã cắn
môi chịu đựng. Và mỗi khi đứa bé bú xong, người mẹ cảm thấy như kiệt sức. Người
mẹ có cảm giác như đứa bé bú cạn không còn một giọt sữa nào trong hai bầu vú
mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi
Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi… Nói đến làng quê Việt Nam là chúng ta nhắc đến những dòng sông, bến nước, con đò đã gắn bó từ xa xưa...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét