Thứ Tư, 10 tháng 12, 2025
Dòng sông đêm
Hắn ra khỏi đêm, bỏ lại dòng sông trôi, mặt nước đen sì, âm thầm chảy nhẹ nhàng xuôi ra biển. Trời một màu xám đặc mờ sương vào cuối thu. Hắn cúi đầu đi về nhà; ngọn gió nhẹ ve vãn đuổi sau lưng, hắn vừa đi vừa làm thơ những câu thơ vô nghĩa hiện ra trong đầu, hắn tỏ bực, gạt bỏ khỏi ý nghĩ mà nhớ câu thơ xưa của nhà thơ nổi tiếng bên Tàu, lẩm bẩm ngâm: ‘nhân sinh đắc chí tu tận hoan’ hắn nở nụ cười tự đắc trên môi. Bỗng nghe tiếng chim rúc rích trong bụi hắn mới hay trời về sáng. Về tới nhà chị Lai đứng bếp thổi nồi khoai luộc, hơi khoai bốc lên mùi đất ướt. Nhìn sau lưng chị thấy thương vô cùng, chị đang theo dõi ngọn lửa -Đi đâu cả đêm. Hay hẹn hò với con nào? Chị Lai nói. Hắn lặng lẽ bước vô gian giữa nhà tìm mấy tấm hình xưa, cảnh người và vật mờ nhạt, ố màu. Dừng mắt lại; hắn nhận ra Thơ đứng cạnh mẹ chụp ở từ đường bên ngoại. Tất cả ký ức ngày xưa, đều trở lại như mới xẩy ra hôm nào. Lúc đó hắn đâu chừng mười sáu hay mười bảy, mặt đầy mụn và ngủ thường giựt mình, sáng dậy sờ tay vào quần thấy khô đi một vạt. Soi gương mặt bơ phờ, tóc rối bời; nhưng cảm thấy thích và mỉm cười. Mười năm sau hình ảnh mối tình tay ba thuở xưa sống lại. Thơ là con gái dì Tham. -Gọi là bà con chớ xa lắm. Mẹ nói. Hắn yên tâm và từ đó không ngại ngùng dây mơ rễ má. Đâm ra yêu Thơ thực sự. Đi ăn với Dự trung úy không quân, điển trai, cao ráo. Hắn thì nhỏ con nhưng linh hoạt vô cùng. Hắn nhận ra Thúy ở góc xa, ngồi chung bàn với anh chị và hai ba thanh niên mà hắn chưa một lần biết đến. Họ cười nói thân mật làm hắn đâm nghi. -Nghe đồn cậu yêu Thơ. Chỗ bà con đó. Dự nói. -Bà con xa. Hắn nói. Kể cho Dự nghe những tình tiết về cuộc tình đi qua đời hắn. Có hai điều mà hắn nhớ mãi: -Tôi đã ngủ với Thơ vào một đêm trú mưa ở xóm quê. Với Thúy; tôi sờ vào tóc, vuốt ve, hôn nàng dọc hành lang dẫn đến phòng vệ sinh của cửa hàng ăn uống và Thúy đã tát vào mặt tôi. Tôi cười sung sướng. -Hôm đó tôi đi ăn cùng với trung úy. Quên rồi sao? Hắn nói. Táo bạo! táo bạo quá. Dự lắc đầu và nhìn vào hắn đăm đăm. -Ôi ! Khi đắc chí cứ vui cho đả. Không nhẽ gần giếng lại khát nước. Hắn cười dòn trước mặt Dự. Và; thốt câu thơ cuối của Lý Bạch: ‘Mạc đề kim tôn không đối nguyệt’ Vài ngày sau nghe Dự chết ở Khe Sanh. Trực thăng và người tan xác.-Không nên để chén rượu không mà lặng nhìn trăng. Hắn nghĩ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Alain Robbe Grillet - Tác giả tiểu thuyết mới
Alain Robbe Grillet Tác giả tiểu thuyết mới Tu le sauvas peut-être un jour. JPS.(1) Thế nào gọi là tiểu thuyết mới ((Nouveau Roman). Đó l...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét