Thứ Hai, 8 tháng 12, 2025
Một nửa của... bia ôm
1. Ở giữa đất Sài Gòn phồn hoa này, tôi thường nghĩ rằng loại người như mình hẳn là thuộc thiểu số đàn ông rất cá biệt. Tất nhiên, khi hình dung tính cách của mình, tôi chỉ mượn tạm cái từ “cá biệt” thường dùng trong những ngày còn đi dạy, để chỉ những học sinh khó dạy, cứng đầu cứng cổ, thậm chí là những em mắc bịnh trầm cảm, phát triển bất thường về tâm lý… gì đó thôi. Tôi thì bình thường, quá bình thường đến tầm thường, nhàm chán là đằng khác.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cành hồng nghiêng ngã
Cành hồng nghiêng ngã… Sydney đã vào đông mấy bữa rồi, đêm ngày gì cũng lạnh hẳn dưới 10 độ C chứ không còn chập chờn cái lạnh tàn thu “gi...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét