Thứ Hai, 25 tháng 4, 2022
Không thể không viết cùng Võ Đắc Danh
Không thể không
Đọc xong thư của nhà văn Võ Đắc Danh gửi ông bí thư tỉnh ủy tỉnh
Cà Mau ở blogs của Trần Thôi, sau đó lại đọc thư đó ở blogsc của Hồ Tĩnh Tâm,
hôm nay lại đọc trên vanchuongviet.org, lòng dạ tôi nó cứ bồn chồn làm sao ấy.
Cái ông Bí thư tỉnh ủy ấy hình như mất trái tim rồi. Một năm, mấy lần ông làm
cái việc mà không bí thư tỉnh ủy nào không làm đó là đi thăm những gia đình
chính sách? Vậy thì mẹ Giàu ngay cạnh ông đã mấy lần ông thăm? Có bao giờ ông
nghĩ đến: đất mình là đất của mẹ Giàu, hay ông chỉ nghĩ: ta làm cán bộ lớn, đất
này là đất thành quả cách mạng, thu hồi từ tay “địch”, ta có quyền hưởng thụ.
Không biết có khi nào ông nghĩ thành quả cách mạng ấy thu hồi từ tay người đàn
bà đã hy sinh xương máu mấy đứa con mình cho cách mạng? Có lúc nào ông bị áy
náy khi liếc mắt nhìn sang căn nhà tồi tàn cạnh biệt thự mình không. Có lúc nào
ông nghĩ đến: biệt thự mình đang ở có vương những giọt máu của những đứa con của
mẹ Giàu hy sinh vì hạnh phúc muốn nhà trong đó có cả nhà ông?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét