Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2022
Trò đùa của trời
Nàng đang ôm eo chàng. Chàng ngoẹo cổ nhìn lại nàng bằng động
tác mà chàng cho rằng duyên nhất trong mọi động tác mà chàng có thể làm được.
Có lần nàng đã thủ thỉ “em chết vì cái liếc của anh khi anh ngoẹo cổ nhìn em“. Nhìn họ kẻ thờ ơ nhất trong cuộc đời này cũng bảo đó là một đôi đẹp.
Biểu tượng sinh động, hoàn mỹ nhất của tình yêu lứa đôi. Bởi vì họ đang đi đến
hạnh phúc. Nói nôm và cụ thể hơn vì đó là một cặp trai gái đang trên đường đi
phát thiếp mời bè bạn và người thân đến dự dám cưới của họ vào ngày thứ hai tuần
sau. Tối nay là tối thứ ba. Tức là họ chỉ cách ngày hạnh phúc nhất của đời người
tính chi ly là năm ngày, sáu đêm nữa. Chính vì thế nên họ vẫn đèo nhau đi trên
bờ đê làng mặc dù lúc đó trời phía đông đã hiện lên nhoay nhoáy những làn chớp
đông. Lúc chàng rú ga trước cổng báo hiệu, nàng ló ra môi cong nũng nịu “có khi
mưa đấy”. Chàng cứng cỏi am tường nói “mẹ anh bảo chớp đông nhay nháy, gà gáy mới
mưa”. “Thế á? Nhỡ mưa thì sao“. ”Mưa thì anh che cho em chứ sao. Che cho cả đời
còn đựơc nữa là trận mưa”. “Ghê nhỉ. Thế thì chờ em”. “À này”. ”Gì thế?“ “Đeo
nhẫn rồi đấy à”. “Đeo thử xem có vừa không. Để hôm ấy đỡ lúng túng“. “Thế thì
em cũng vào đeo cho có đôi nhé”. ”Ừ cho có đôi. Nhưng nhanh lên, đợi lâu, sốt
ruột lắm đấy“. ”Biết rồi, khiếp”. “Hạnh phúc không thể trì hoãn“. Chàng véo
von như hát. Nàng nhon nhon đi vào rồi lại nhon nhón đi ra với vẻ hỉ hả, tin cậy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó Ngày 20/1/2024 - trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết quan điểm của Việt Nam về việc Trung Quố...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét