Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2022
Chiếc lá cuối cùng
Trong một quận nhỏ phía đông Washington, các con đường chạy
ngoằn ngoèo một cách điên dại, cắt quãng thành những dải nhỏ gọi là
"vùng". Những "vùng" này lọt thỏm trong những góc và đường
cong lạ kỳ. Một con đường cắt ngang với chính nó một, hai lần. Một họa sĩ đã có
lần khám phá là con đường có thể có giá. Ví dụ như khi một nhân viên thu ngân cầm
hóa đơn của màu vẽ, giấy và vải, sau khi đi dọc theo đường này bỗng thấy mình
đã đi vòng lại chỗ cũ mà không hề thu được một xu nào cả!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét