Thứ Ba, 29 tháng 11, 2022
Làng Cát
Biển rời đi để lại độn cát ngút ngàn hay là trầm tích của các
trận mưa lũ dồn dập dài ngày, để lại trên mảnh đất quê tôi một màu trắng xám bạc
màu. Cây cỏ lúp xúp nhược tiểu không đủ sức vươn lên với trời cao đất rộng. Có
phải thế chăng mà con người cũng cần cù chân chất an phận trong ngôi làng, sinh
lão bệnh tử cùng Cát, ước mơ cùng Cát… Bởi vậy có những đời cát bị gió cuốn
phiêu bạc tha phương, tránh ngọn gió Lào khô khốc, tránh mùa mưa “đặc sản” trắng
trời Thừa Thiên…Làng Cát nằm bên cửa Lác, nơi cuối nguồn của hai dòng hợp
lưu sông Bồ và sông Ô Lâu trước khi hòa vào phá Tam Giang huyền thoại. Nơi
đây buổi hoàng hôn mang cái buồn màn mác của câu thơ đường “… Yên ba Giang thượng
sử nhân sầu. Nắng chiều buông xuống mặt nước khoác lên không gian màu tím bảng
lảng sương khói, sân chim Quảng Thái mờ ảo trong màu xanh rừng ngập mặn
mang bóng dáng của sông nước nam bộ, ám ảnh người chơi ảnh thiên nhiên. Vẽ đẹp ấy
tự nhiên, tĩnh lặng trong bản phối vô tình của tạo hoá.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét