Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2022
Nguyễn Đức Hạnh, câu thơ chảy dọc đời lặng lẽ
Nguyễn Đức Hạnh, câu thơ
Thi sĩ thường đa mang, trái tim nhạy cảm. Họ thường nương nhờ
vào bóng đêm. Đó cũng là “không gian tâm trạng” của nhà thơ. Tôi đồ rằng, Nguyễn
Đức Hạnh lẻ loi trong đêm, vin vào đêm, trải những day dứt lòng mình làm đêm.
Vì thế, thơ ông luôn đau đáu, nhân vị người. “Lửa thật buồn liếm vào bàn tay/
Mẹ ngồi sưởi nỗi buồn tuổi tác”, (Chiều nay con vội về nhóm lửa). “Mẹ
ngồi sưởi nỗi buồn tuổi tác”, câu thơ thật hay, thật thơ, thi ảnh đẹp, trắc
ẩn…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét