Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2022
Nguyễn Đức Hạnh, câu thơ chảy dọc đời lặng lẽ
Nguyễn Đức Hạnh, câu thơ
Thi sĩ thường đa mang, trái tim nhạy cảm. Họ thường nương nhờ
vào bóng đêm. Đó cũng là “không gian tâm trạng” của nhà thơ. Tôi đồ rằng, Nguyễn
Đức Hạnh lẻ loi trong đêm, vin vào đêm, trải những day dứt lòng mình làm đêm.
Vì thế, thơ ông luôn đau đáu, nhân vị người. “Lửa thật buồn liếm vào bàn tay/
Mẹ ngồi sưởi nỗi buồn tuổi tác”, (Chiều nay con vội về nhóm lửa). “Mẹ
ngồi sưởi nỗi buồn tuổi tác”, câu thơ thật hay, thật thơ, thi ảnh đẹp, trắc
ẩn…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Valentine cho người chưa gặp mặt
Valentine cho người chưa gặp mặt Trong nhiều lần bay qua Mỹ thăm gia đình, chúng tôi thỉnh thoảng có những chuyến layover tại một trong nhữn...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét