Thứ Ba, 23 tháng 1, 2024
Vầng trăng thiêng - Truyện ngắn của Huỳnh Mẫn Chi
Vầng trăng thiêng
Cô cháu gái loay hoay chuẩn bị chuyến đi xa. Ông nội lo lắng,
vì quyết định bất ngờ của đứa cháu gái vừa đăng quang hoa hậu. Cô cháu gái ông
đi đến đâu, những người quen ông đều hết lời khen ngợi. Họ khen cháu ông xinh xắn
như bà nội, giống bà nội như in như đúc. Ông không quan tâm. Ông chỉ lo lắng mỗi
khi cháu gái ông đi xa? Cuối cùng, cô cháu gái xúc động thổ lộ, chia sẻ với ông
nội, sắp đến kỷ niệm “60 năm chiến thắng Điện Biên Phủ”, cô muốn cùng ông đi một
chuyến về nguồn. Nơi đó, dấu chân ông vẫn còn hằn sâu trên mọi nẻo đường của
chiến trận….
Ngô Thanh Vân - Trả em về thế giới riêng em
Ngô Thanh Vân - Trả em
về thế giới riêng em
Nhà thơ Ngô Thanh Vân sinh năm
1981 tại Gia Lai, là Hội viên Hội VHNT Gia Lai, Hội viên Hội Văn học Nghệ
thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
Chị đã xuất bản 4 tập thơ và 2 tập truyện ngắn. Trong suốt quá trình trình sáng
tác, chị từng đoạt Giải thưởng “Tác giả trẻ” của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các
Hội VHNT Việt Nam năm 2009; Giải thưởng VHNT Gia Lai lần 2 (2005-2010), lần 3
(2010-2015) và một số giải thưởng văn học khác. Vanchuongphuongnam.vn trân trọng
giới thiệu chùm thơ chị đến với bạn đọc.
Phùng Hiệu (chọn và giới thiệu)
Ngày hôm qua
Ngày hôm nay sẽ cũ
Trong ngày mai bắt đầu
Như ngày qua đã cũ
Từ bắt đầu hôm nay
Ta hồ như cũng cũ
Trong tàn dư của người
Người dường như cũng cũ
Trong những hoài nghi tôi
Đoái vọng gì xa xôi
Mơ mộng chi thực tại
Mùa không quay trở lại
Chớp mắt thời gian trôi
Ngẫm mà nghĩ hoa rơi
Mình cũng rời dâu bể
Thắng thua chi phận người
Đều giống nhau như thế
Ngày hôm qua lặng lẽ
Như que diêm hết mình
Bước qua tờ lịch mỏng
Đã là ngày hôm nay.
Khát khao em
Bầy sẻ nâu đã bay
Em không còn chờ nơi bậu cửa
Em là cánh chim trời
Hãy để em bay
Bầu trời kia xanh thẳm
Thỏa khát khao vẫy vùng
Anh biết đấy
giấc mơ em
nằm nghe sóng hát
Nỡ nào trói buộc giữa muôn ngày
Đừng trách nhau những lời cay đắng
Bởi trắng đen đôi lúc nhập nhòa
Yêu
không yêu
thành ra đổ vỡ
lỗi này đâu phải của riêng ai!
Bầy sẻ nâu đã bay
em cũng rời xa nơi vẹt mòn dấu guốc
Tim em sẽ ngừng đập
và em thôi không còn thở nữa
khi giới hạn mình điện ngọc cung son
Trả em về thế giới riêng em
Bát ngát trời xanh bốn bề gió lộng
Đôi cánh thiên di miệt mài bay mãi
Bay đến nơi em mãi mãi thuộc về…
Ngược ngày
Dùng dằng đêm
Nỗi nhớ anh tràn đầy các tế bào cơ thể
Em gặm nhấm mình. Mằn mặn môi
Khoảng trống của ngày dễ lấp
Góc quán quen. Giọt đen trầm mặc
Lệ Quyên thả những lời buồn
Đã từng đánh cược rằng
sẽ mãi là duy nhất. Bằng không
em tự thua trên ván cờ định sẵn
Giá như là những thân tàu
lao bằng ánh sáng
khoảng cách có là gì
thực tại vỗ về đánh thức
giấc mơ nào cũng vậy
mãi mãi là điều không thực
Vẫn là đêm. Vẫn là em
Vẫn là nỗi buồn dài như sợi tóc
Ngược ngày. Anh có nhớ em không?
Hành khuất
Ta hành khất một chiều cỏ rối
lạc vào nhau những kí ức buồn
mà hiện tại vời xa tay với
rẽ ngả nào cũng chạm đơn côi
Thiên hạ rộng bốn bề lồng lộng
ngỡ thênh thang chỉ gặp chính mình
tay bó gối ôm lòng như thể
thế gian này ta với ta thôi
Có cơn gió lướt tràn mắt ướt
ngày chậm trôi vài giọt rơi thầm
mà tưởng gặp tuổi mình đôi tám
có kịp dừng vài bận mưa ngâu
Ta hành khất một lần hạnh ngộ
để mắt môi cạn nghĩa ân tình
nghe gió thổi vào chiều cô độc
ngồi thương cay đắng chuỗi ngày nhau!
Nói với T
“Giữa mênh mông này ta biết về đâu?”
Ừ nhỉ! Đời rộng lớn mênh mông như thế
Ta biết về đâu và về đâu?
Cuộc tang bồng nợ vay vay nợ
Biết đi đâu cho hết cơn buồn
Dăm ba chén nâng lên hạ xuống
Đời cũng kỳ: say biết về đâu?
Mênh mông không là chốn nương thân
Mọi giới hạn bỗng thành tù ngục
Chẳng lẽ làm cơn mơ trôi mãi
Trôi hoài nơi góc bể chân trời
Thôi cứ đi còn hơn đứng lại
Biết mai sau mình sẽ thế nào?
Đường chật hẹp chân thì cứ bước
Rồi mai hoa nắng nở xôn xao…
20/12/2018
Ngô Thanh Vân
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/
Thanh Yến - Có gì như thể phân vân
Thanh Yến - Có gì như thể phân vân
Có gì như thể
Có gì như thể chiêm bao
Thân còn khoảng cách, sơ sao thấy gần
Có gì như thể phân vân
Đôi điều muốn tỏ cứ lần lữa trôi
Có gì như thể… tình ơi!
Cầm lên lại vỡ, đánh rơi thì còn
Có gì như thể tơ non
Vầng trăng xế bóng nắng mòn qua vai
Có gì như thể ngày mai
Ngày mai ai đã hẹn ai mà chờ
Có gì như thuở ngây thơ
Em đang thức giữa giấc mơ… đá vàng.
Giao thừa về giữa đêm côi
Mỗi năm đón một mùa xuân
Giao thừa khép lại, bâng khuâng nhớ về
Áo cơm níu bước xa quê
Phố im ắng phố ủ ê phận người
Tàn nhang buồn chẳng muốn rơi
Cong hình dấu hỏi: “Ông Trời vì sao?”
Nhớ cha giặc bắn năm nào
Bộ ván gỗ đẫm máu đào thân cha
Nát lòng giây phút chia xa
Mẹ thành góa phụ phong ba chống chèo
Sông đời ghềnh thác cheo leo
Bao nhiêu khốn khó phận nghèo chồng thêm
Con giờ chăn ấm nệm êm
Quên sao gió bấc thâu đêm bóng người
Ngày cha đón mẹ về trời
Mây giăng tím ngắt nẻo đời mồ côi
Giao thừa thời khắc dần trôi
Nỗi đau âm ỉ không thôi… cạn nguồn.
21/12/2018
Thanh Yến
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/
Nguyễn Thị Phương Nam - Không chỉ còn trong mơ
Nguyễn Thị Phương Nam
Không chỉ còn trong mơ
Nhà thơ Nguyễn Thị Phương Nam
còn có bút danh là Thái Phương sinh năm 1947 tại Quảng Trị. Nguyên Cán bộ Chính
trị Tổng Công ty 28 – Tổng cục hậu cần – Bộ Quốc phòng, cấp bậc Trung tá. Hiện
chị đang sinh sống tại TPHCM, Hội viên Hội Nhà văn TPHCM. Chị đã xuất bản 5 tập
thơ và nhiều tuyển tập in chung khác. Vanchuongphuongnam.vn trân trọng giới thiệu
chùm thơ chị.
Luyến tiếc
Em muốn ngược về quá khứ
một lần thôi
Để thăm lại
nơi hẹn hò ngày trước,
Chỗ ta ngồi bên nhau
dưới ánh trăng mờ sáng
Nghe nhịp đập trái tim
cứ rộn rã bồi hồi
Lạ lùng thay,
khi lòng ta muốn nói rất nhiều
Mà im lặng
ngập ngừng từng giấy phút
Có gì đó
như bức tường ngăn cách…
Để khi xa rồi,
luyến tiếc mãi không thôi.
Tìm nàng
Tôi đi tìm nàng
Nơi rừng xanh, mây ngàn sương giá.
Tôi đi tìm nàng
Giữa mênh mông biển cả.
Không gặp nàng
Chỉ thấy người xa lạ
Đôi lúc nản lòng.
Nhưng tôi vẫn đi tìm
Dù trời đất mông lung
Dù đường dài, đêm tối
Giữa phố thị rộn ràng
Người tấp nập,
Chen chúc,
Chật chội,
Vẫn không thấy nàng.
Tôi hoang mang
Nhưng vẫn đi tìm
Nàng ở đâu?
Có phải một nơi nào xa lắc?
Tôi nhất định phải đi
Đến cùng trời cuối đất
Tìm nàng
Tôi tự nhủ mình:
Hãy thắp niềm tin
Chờ ánh bình minh
Phía chân trời rực sáng
Tôi lại đi.
Kiên trì.
Im lặng.
10-2016
Ngày hạnh phúc
Khi ở phía chân trời
Ánh bình minh rực sáng.
Đã gặp được nhau rồi
Tình yêu thêm nồng thắm.
Giờ đây
Rừng không còn xa thẳm
Biển dào dạt sóng xô
Trời chan hòa ánh nắng.
Đêm tối đã đi qua
Phố đông người - nhộn nhịp.
Dù gặp nhau có muộn
Ánh sáng xua mây mờ
Niềm vui tràn khóe mắt
Không chỉ còn trong mơ.
22/12/2016
Nguyễn Thị Phương Nam
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/
Hương Thu - Giữa hai miền thực ảo
Hương Thu - Giữa
hai miền thực ảo
Nhà thơ Hương Thu tên thật
là Hồ Thị Kim Thu sinh năm 1953, tại Thừa thiên – Huế. Hiện chị đang
sinh sống tại TPHCM, Hội viên Hội Nhà văn TPHCM, Giám đốc Trung tâm UNESCO
Nghiên cứu Văn chương Việt Nam thuộc Liên hiệp hội UNESCO Việt Nam. Chị đã xuất
bản 4 tập thơ và nhiều tuyển tập in chung khác. Vanchuongphuongphuongnam.vn
trân trọng giới thiệu chùm thơ chị.
Đêm hờ
Đêm nghe lá thức âm thầm
giọt mưa trăn trở
hạt mầm nở hoa
hình như
còn mỗi mình ta
ngồi nghe cánh gió kêu ca bên đời
vầng trăng
trốn ngủ rong chơi
mặc cho con sóng gọi hời trong đêm
Dòng sông
muôn thuở lãng quên
và anh muôn thuở làm tên tội đồ
dấu mình giữa những cơn mơ
để em đi lạc qua bờ gió trăng
Buồn thôi
chẳng muốn nói năng
trả cho người cả vầng trăng muộn màng
tìm nhau
giữa cõi thế gian
bạc đầu vẫn cứ võ vàng giấc mơ
trả tình cho những vần thơ.
trả anh cả những đêm hờ chiêm bao.
Hạt cát tội đồ
Ta từ hạt cát mong manh
ham chơi nên cứ lạc quanh cõi người
lang thang tìm khắp ngõ đời
gom về bao trận khóc cười thế gian
đưa tay gõ cửa thiên đàng
lối xưa đã khép hồng hoang thuở nào
Ta từ một thuở trăng sao
ngủ quên nên đã lạc vào cõi thơ
trái tim nguyên thủy dại khờ
cả tin nên giữ giấc mơ một đời
Hồn nhiên ta nhập cuộc chơi
đi từ quá khứ, gọi mời tương lai
nát nhầu giấc mộng, trắng tay!
mình ta ngồi giữa tháng ngày hư vô
Ta từ hạt cát tội đồ
rơi vào con sóng dạt bờ trầm luân!
Đừng để lỗi câu thề
Anh hẹn em
Đưa nhau về Cao Lãnh
Mùa sen thơm
Nhớ hương gạo huyết rồng
Thương cánh cò mãi lận đận triền sông
Câu vọng cổ mênh mang buồn sóng nước
Anh hẹn em từ mùa sen năm trước
Đồng Tháp nay
Sen nở thắm đất trời
Mình không về
Ai hái búp sen tươi
Con đò nhỏ còn neo bên bờ cũ.
Cao Lãnh ơi!
Thương biết bao mùa lũ
Mảnh đất nghèo rơm rạ xót lòng quê
Chao chác hoàng hôn
Nỗi nhớ bộn bề
Lúng liếng mắt ai cười nghiêng vành nón
Áo bà ba
Mẹ một đời lận đận
Với mái chèo xuôi ngược giữa dòng trôi
Gáo Giồng nay sen xanh lá đầy vơi
Chim rủ nhau về đồng nghe ríu rít
Con đê nhỏ cánh diều bay xa tít
Chiều đượm nồng hương rượu nếp cay cay
Mình không về
sao thỏa được cơn say?
Ly bạn, ly mình chạm nhau bổi hổi
Mùa cá linh nhắc vào mùa nước nổi.
Điên điển vàng thắm rợp cả trời quê
Về cùng em,
đừng để lỗi câu thề!
Sóng
Được sinh ra
từ muôn hạt phù du
đánh thức đời bằng những bài luân vũ
dẫu ầm ào
cũng có hồi thương nhớ
sóng bạc đầu đau nhức nỗi trầm luân
Xô dạt triền xa
cuồng nộ bờ gần
cứ quay quắt giữa hai miền thực ảo
nhấn chìm trăng xé toang từng manh áo
rồi rưng rưng
nước mắt chảy về xuôi!
Cuộc hành trình
mòn mỏi
những xa khơi
những đêm lặng không mặt trời
sóng thức!
cố tìm bắt giấc mơ đời không thực
nên sóng hoài khao khát một bờ vui!
anh và em
hai con sóng cuộc đời!.
22/12/2018
Hương Thu
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/
Lương Cẩm Quyên - Miên man khúc hát
Lương Cẩm
Quyên
Miên man khúc hát
Ánh sáng
tình yêu
Du hành ý tưởng.
Qua miền ngôn từ
Thắp trong đêm ngàn
mắt sao ấm áp
Khai hoang những góc đời cằn cỗi
Gieo hạt tin yêu từng cột mốc - nhân gian
Giữa hoang mang
Trăm ngàn ngã rẽ
Ánh sáng nào đưa ta đến thiên đường
Nơi mọi tế bào tái sinh - đất khát
Vũ trụ cuồng say nốc cạn - trời mê
Dòng suối thơ khơi nguồn
Chảy miên man khúc hát
Giọt nước mắt ướt mưa
nụ cười đầy hoa nắng
Sắc cầu vồng thăng hoa ..
Nạ lòng
Muốn
mượn xưa... những non khờ
Ngại câu già
héo lẳng lơ nạ dòng
Lở bồi hai nửa
đục trong
Ta liều đặt
cược thật lòng cầu may
Hoàng
hôn... vừa chạm cuối ngày
Bùa tình ta
rắc dọc dài bờ mê
Ngải yêu
giăng kín đường về
Mặc kệ lũ dế
cười chê nạ dòng
Xa lạ
Đêm
rơi... Khẽ giọt mơ hồ
Đã
xanh trăn trở cỏ khô mấy mùa
Người buông
vài chữ cợt đùa
Khạo
khờ tim đợi đếm thừa mấy thu
Dối mềm... buộc thật... nên hư
Người dưng
trở bước lạ như chưa từng.
22/12/2018
Lương Cẩm Quyên
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Làng Mới
Làng Mới Làng Mới dựng ven suối dưới chân thác Voi Trắng. Núi rừng mênh mông thả sức phá phách, chẳng ma nào dòm ngó. Lửa khói ngập trời. ...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...