Thứ Bảy, 13 tháng 1, 2024

Kim Hương có nỗi nhớ gọi gió rì rào

Kim Hương có nỗi nhớ gọi gió rì rào

ĐÊM TRĂNG KONTUM
Rượu cần cong vít mềm môi
Lúa nương ngòn ngọt núi đồi men ru
Đêm sương cõng gió vi vu
Đàn Goong gọi ấm trời thu mơ màng.
Nhà rong khoác áo bản làng
Hồng trong ánh lửa lá vàng quên rơi
Điệu xoang sơn nữ gọi mời
Âm vang tiếng hát thảnh thơi mượt mà
Nhịp nhàng chân đất Ba Na
Cao nguyên bừng sắc trăng già ngẩn ngơ
Cồng chiêng đánh thức bơ vơ
Rộn ràng kết nối tình thơ lại gần.
Kon Tum sóng sánh sao giăng
Như là huyền thoại trong ngần tinh khôi
Cổ sơ em níu chân tôi
Bụi trần tan loãng xa xôi tìm về.
HƯƠNG ĐẤT BAZAN
Em xinh thoăn thoắt hái chè
“Một tôm hai lá” nghiêng che dốc đồi
Sắc hương tinh túy lên ngôi
Đất trời sóng sánh ngọt môi giải phiền
Uống em uống cả thiên nhiên
Chè xanh – xanh cả nợ duyên gọi thầm
B’lao ươm chín nong tằm
Ươm chè dược tính ngàn năm hữu hình
Cao nguyên từ thuở bình minh
Cho đời ngan ngát nặng tình bazan.
THU VỀ BA ĐỘNG - TRÀ VINH
Gió trời hòa vị biển Đông
Bồ bồ tim tím mặn nồng hương hoa
Lao xao triền cát giao thoa
Lôm chôm khiêu vũ vỡ òa sóng ru
Một lần dừng bước lãng du
Một lần để nhớ sắc thu đôi bờ
Đất trời mây nước vào thơ
Gánh đời thơm mát hoang sơ trong ngần
Tình xa đất gọi lại gần
Câu ca vọng cổ cung trầm phương Nam.
QUÊ HƯƠNG HƯNG YÊN
Xích Đằng văn miếu cõi thiêng
Nêu danh hiếu học dân hiền Hưng Yên
Dập dềnh sóng đất triền miên
Ngát thơm hương nhãn cơ duyên bề bề 
Chè Yên Thái uống quên về
Trống quân ai hát mà nghe xao lòng
Phù sa bờ bãi sông Hồng
Chở bao con nước bềnh bồng đắp vun
Chuyện tình Đồng Tử – Tiên Dung
Viết nên huyền thoại sử chung nước nhà
Nổi danh đông tảo cựa gà
Đan xen đậm chất mặn mà bần tương
Sen Nễ Châu tiếng bốn phương
Cây đa Sài Thị dẫn đường tương lai
Hưng yên thành phố ngày mai
Quê hương phía Bắc đường dài thêm yêu.
NHỚ XA
Có nỗi nhớ gọi gió rì rào
Cho da diết từng con nước chảy
Nước Hồng Hà – nước dòng sông Đáy
Dệt tình thơ – thơ mãi ngọt ngào.
Qua Sài Gòn lại nhớ Long Biên
Màu mai vàng quyện hoa đào thắm
Xuân phương Nam ngập hương xứ Bắc
Qua Sài Gòn lại nhớ Long Biên.
Nhớ quê anh đất cảng Hải Phòng
Như tình yêu vắng xa chờ đợi
Mơ hạnh ngộ duyên xưa phơi phới
Tuổi hoàng hôn bừng sắc nắng hồng.
Để em mãi nợ một chữ tình
Cùng người lính địa đầu biên giới
Vẫn thủy chung dẫu xa vời vợi
Anh kiêu hùng thắp sáng bình minh. 
Nỗi nhớ chữ S suốt chiều dài
Đâu đâu cũng đượm tình đất nước
Ngút ngàn biển lúa xanh xanh mượt
Ngút ngàn nỗi nhớ –  em nhớ anh.
8/10/2017
Kim Hương
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Chính danh và háo danh Giở cuốn “Nhà văn Việt Nam hiện đại” ra, tôi giật mình. Trong số hơn 1.000 hội viên cũng có nhiều người từ lâu kh...