Thứ Bảy, 13 tháng 1, 2024
Lê Minh Khuê và Sương hồng
Gần đến năm mới thế kỷ hai mươi mọi sự như xếp lại
ngay ngắn trong cuộc đời người đàn bà tuổi bốn nhăm. Con trai đầu sắp tốt nghiệp
đại học. Con trai thứ hai đòi đi làm. Con không đi học nữa. Con muốn như bố.
Không đi học mà vẫn nhiều tiền vẫn làm công ty to. Học chán lắm. Ông chồng, như
mọi sự, ngày nào cũng tối mắt tối mũi vì họp hành, vì tiệc tùng, lại tặc lưỡi:
Kệ nó. Đời nó nó lo. Còn em, em cũng phải tự lo nhé. Dạo này không mở mắt ra được.
Anh không kham nổi việc linh tinh nữa đâu, em phải tự sắp xếp.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét