Thứ Bảy, 13 tháng 1, 2024
Lê Hà Ngân - Giấc hoa hồng
Chuông chùa Thanh Quang đã điểm, trời đục sương.
Sương vờn mái nhà, sương luồn qua song cửa sổ, sương tắm lên cây mộc đầu hè.
Cây hồng cổ choàng chiếc khăn sương mờ ảo, hương hoa hồng nồng nàn khiến bà
giáo thổn thức. Bâng khuâng trong sương hương, bà chợt thở dài thương nhớ: “Cây hồng cổ còn đây mà biền biệt âm dương mất rồi”? Đồng hồ Côn điểm giọt, tiếng
binh boong phá tan cái tịch mịch của đêm. Cứ cữ này là bà Giáo không ngủ được.
Bà nhẹ nhàng ngồi dậy chậm rãi xỏ đôi dép nhung, đẩy cửa bước ra thềm hít sâu
làn hương hoa hồng cổ mà bà yêu thích, bước đi thật nhẹ sợ tan mất bóng hoa rồi
vào phòng bật cây đèn ngủ, ánh sáng xanh tỏa ra dìu dịu. Bà với tay tìm bật lửa,
thắp một tuần nhang trong ban mai. Hương quyến trong gió lạnh, bà trìu mến nhìn
ảnh chồng trên bàn thờ. Thầm thì tâm sự với ông bao điều bí mật, chợt nhớ ra bà
bước vội vào buồng ngủ bên cạnh. Thằng chó con bảo bối của bà đang say giấc,
chiếc chăn bông to sù hình con gấu bị đạp tung ra khỏi ngực. Bà chép miệng lắc
đầu và mắng yêu:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét