Thứ Hai, 15 tháng 12, 2025
Tiếng chuông chiều
Mái nhà tôn nóng như cái lò bát quái. Mơ mái lá cọ, lá tranh mà chẳng thể nào. Nóng đến nỗi người ta muốn cởi phăng mọi thứ. Ùm, đâu đó miễn là nước, còn nước gì kệ. Ô nhiễm lắm thì cũng bằng sông Thị Vải là cùng. Bọn trẻ vô tư tồng ngồng ra sông, đứa chưa biết bơi thì vác theo cây chuối. Nhìn những đứa trẻ hồn nhiên với cuộc sống còn nhiều khắc khổ, bà cụ nhớ đến đứa cháu bất hạnh của mình mà nước mắt rưng rưng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chính trị bình dân 5 000000bbbbbbbb
Chính trị bình dân 5 Chương III HÀNH PHÁP Đây là nhánh thứ hai trong ba nhánh quyền lực cấu trúc nên bộ máy nhà nước. Thực thể này thường đ...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét