Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2021
Trò chuyện với chim sâm cầm
Hôm ấy là một chiều đông giá buốt - cái lạnh run
người bỗng nhiên ập xuống kinh thành Thăng Long. Trong giá rét, Nguyễn Thị Lộ
càng cảm thấy cô đơn. Toàn thân nàng là một khối băng, chỉ cần một ngọn lửa nhỏ
nó sẽ tan thành hơi nước. Nàng buồn nhớ Nguyễn Trãi ở Côn Sơn. Giờ này Nguyễn
đang làm gì? Nàng có thói quen đọc được từng ý nghĩ của Nguyễn. Vậy mà trong
khoảnh khắc giá lạnh này, nàng không thể bắt được một tín hiệu nhỏ nào nơi Nguyễn.
Trái tim nàng đau nhói. Nàng cảm thấy mặt đất tối sầm, có một cái gì đau thương
như nhật thực.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
NỖI LÒNG PHỐ XƯA Sáng nay, nắng sẽ trễ, trong màn sương mờ mờ tiếng gáy của con chim cu đất cất lên nghe thật gần như phát ...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét