Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2022
Tự do cho một kiếp người
Có một nhà thơ, kiêm nhà viết kịch trẻ mà tôi vẫn hằng kính
trọng. Một buổi hoàng hôn mùa xuân, tôi gặp anh. Anh ăn mặc lem luốc như một
người đạp xích lô. Một tay anh ôm bọc quần áo, một tay anh ôm chồng sách buộc bằng
dây gai. Nhưng mặt mũi hí hởn vui lắm. Tôi gật đầu chào anh. Anh khoe.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét