Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2022
Tự do cho một kiếp người
Có một nhà thơ, kiêm nhà viết kịch trẻ mà tôi vẫn hằng kính
trọng. Một buổi hoàng hôn mùa xuân, tôi gặp anh. Anh ăn mặc lem luốc như một
người đạp xích lô. Một tay anh ôm bọc quần áo, một tay anh ôm chồng sách buộc bằng
dây gai. Nhưng mặt mũi hí hởn vui lắm. Tôi gật đầu chào anh. Anh khoe.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chàng thi nhân đầu bạc XXXX
Chàng thi nhân đầu bạc Nguyễn bước ra khỏi bóng những tán cây. Nhiều năm sau, khi đặt bút viết Truyện Kiều, Nguyễn Du đã thêm một dòng lạc t...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét