Thứ Hai, 31 tháng 1, 2022
Hương ngọc lan
Buổi sáng lạnh lạnh. 6 giờ đúng, mụ An tru tréo ngoài cổng:
"Vân ơi, ra mở cửa cho chị với". Giấc mộng đẹp tan theo mây khói. Tôi
càu nhàu ra mở cửa. Mụ nhắc tôi nhớ ra hôm nay là thứ sáu. Điều đó có nghĩa,
ngày mai mới là cuối tuần và càng có nghĩa là tôi lại phải còng lưng đạp cái xe
mini bảo tàng lịch sử gọi đến chục lần rồi mà chưa thể cống nộp để đến cơ quan
ngồi với cái máy tính khô khốc, đầy ảo giác.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét