Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2022
Thuyết tiến hóa ngược
Thi sĩ Trần Ninh Hồ từng viết về thời gian: “Thời gian là cái
thậm vô lý/ Vô lý vô nghĩa lại vô tình/ Vô tình mà cứ như trói buộc/ Trói buộc
nghìn năm ta với mình...” Người xưa từng hiểu rõ bản chất (lặp lại) của thời
gian đến nỗi đã “đọc vị” nó ra bằng hệ can, chi. Từng giây, từng giờ cũng lần lượt
“Tý, Sửu, Dần, Mão...” mà đến ngày, tháng, trăm năm, nghìn năm...
cũng thế. Đơn giản bao nhiêu thì ghê gớm bấy nhiêu. Đó thực sự là một kiệt tác
về tính tổng quát của tri thức phương Đông cổ xưa. Rốt cuộc con người càng “tiến
hoá” thì thời gian lại càng bí ẩn. Thế chẳng phải “tiến hóa ngược” là gì?
VPL
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét