Thứ Tư, 30 tháng 8, 2023

Khosiyat Rustamova và Ngọn gió đi qua

Khosiyat Rustamova
và Ngọn gió đi qua

“Thơ Rustamova là một khu vườn, bởi tôi thường xuyên nghe rõ tiếng gió thổi qua những tàng cây, tiếng con chim lạ chỉ có ở Uzbekistan hót vang trong đó. Cả những chiếc lá khô im lìm dưới ánh trăng, lăn qua từng tảng đá. Những bông tuyết nhỏ xíu rơi xuống xuyên nứt mặt đất… Trong khu vườn ấy luôn giấu kín những tâm sự, giấc mơ, khát vọng, tình yêu của Rustam (tên thân mật của Rustamova). Và chị đã sống, đã hạnh phúc và cả nếm trải những khổ đau, mất mát trong khu vườn ấy. “Hỡi Thượng đế, có điều con ao ước:/ Ít nhất cho con có được sức mạnh cỏ cây”. Rustam đã thốt lên như vậy trong khu vườn tuyệt đẹp. Khép lại từng trang thơ của chị, tôi như người cố ý bước ra khỏi khu vườn. Nhưng lạ thay tôi vẫn thấy những bông tuyết thêm rơi dày và gió càng thổi mạnh trong tâm trí. Thơ Khosiyat Rustamova đã dẫn tôi theo con đường riêng vào thế giới, đi trong thế giới”.
Mai Văn Phấn
Nhà thơ Khosiyat Rustamova của Uzbekistan
NGỌN GIÓ ĐI QUA
10.
Gió không thể di chuyển trái đất khỏi vị trí,
Trận cuồng phong không giữ nổi biển khơi.
Và cuộc sống! Với bộ mặt danh tiếng của anh,
Anh sẽ không thấy việc giết người là quá dễ.
Sấm chớp không thể đập vỡ bầu trời.
Mùa thu không thể triệt hạ cây cối.
Ôi lạy trời, đầu của tôi nằm trên khối cứng
Mặt đối mặt với sự chối từ.
Anh đã nhìn lãnh đạm từ vẻ ngoài.
Anh nghĩ rằng chúng ta khác biệt nhau đến thế sao?
Nhưng đừng đắm chìm quá lâu trong những đợt thủy triều
Một con cá lạnh lùng không thể chết đuối hay chìm nghỉm.
11.
Anh đi bây giờ sao?
Hãy nói với em anh không giã biệt.
Nếu rời bỏ em, sẽ không còn nơi nào nữa cho em.
Và em tin giờ đây cơn gió đang thức dậy.
Đó là điều thật sự diệu kỳ…
Tốt nhất nếu anh không rời xa em.
Rốt cuộc, rồi màn đêm đã xuống,
Những con đường trở nên tối tăm.
Những đám mây cùng nhau tụ lại
Và sắp xuất hiện cơn mưa.
Dừng lại! Hay em đi với anh?
Nếu chúng ta rời khỏi thế giới này mãi mãi?
12.
Không, nó sẽ khác ngày hôm đó
Ngay cả ánh dương sẽ mọc trên trời.
Và mùa thu cũng biến khu vườn thành màu xám xịt.
Ngày đó sẽ khác biệt trong đôi mắt em.
Có lời bàn về cái chết - nhưng em vẫn giữ ý nghĩ tích cực;
Em sẽ lắng nghe mọi âm thanh di chuyển.
Vâng, em ước gì một ngày em vĩnh biệt
Không giống như bất kể ngày nào.
13.
Trong ngày sinh nhật tôi
Anh có thể nghe trái tim tôi chầm chậm.
Nghĩa là dòng máu tôi vẫn còn di chuyển!
Nhưng sự sống còn của tôi, các bạn ơi, vẫn luôn
Làm những bông hoa trên mặt đất trở nên héo úa.
Chuyện gì đang xảy ra? Sự trừng phạt ấy là gì?
Tại sao bạn lại không ngừng ngắt những bông hoa?
Ngay cả thi thể của tôi sẽ không là giải pháp
Loại bỏ một chùm hoa khác.
14.
Cho bộ lông mềm trong chiếc mũ trên đầu tôi
Vua của những khu rừng phải chết.
Và có bao nhiêu chú thỏ bây giờ đã chết
Cho từng chiếc áo ấm tôi mua?
Cuộc đời đã dành quá nhiều cho tôi,
Lẽ ra tôi nên già đi nhanh hơn.
Chiếc khăn màu ngọc lam, sắc màu biển cả,
Là vật lưu niệm về thảm họa của nàng tiên cá,
Và chiếc túi xách của tôi bừng lên đôi mắt đại bàng.
Biển cả trải rộng những viên ngọc giữa tim tôi.
Và trong đôi bốt cá sấu vừa khít với tôi,
Tôi sẽ bước qua một cách thông minh đầy kiêu hãnh.
Tôi sẽ mua quần áo mới lần nữa vào hôm nay,
Ôi sự xa xỉ có ý nghĩa với tôi biết bao!
Và cuộc đời và tất cả những sinh vật của nó nằm xuống
Chôn chặt trong tôi mỗi ngày.
15.
Tôi đang đi…
Như viên đạn trượt mất mục tiêu.
Tôi đã có cả thế giới trong tay, rồi siết chặt.
Tôi bước ra từ công viên đông đúc
Tôi đã nâng mục tiêu của mình lên cao như tôi hài lòng.
Nhưng tôi đã nhìn thấy gì trong bốn mươi năm?
Đó có phải là cuộc đời tôi? Đó không phải vấn đề lớn.
Tôi thề tất cả là hão huyền - đó là cách nó xuất hiện.
Nhưng tình yêu, chỉ riêng tình yêu của tôi là thật. 
16.
Durman 
Anh đã viết… Suốt đêm…
Uống chất độc kỳ nham
Đừng e sợ nếu em bất ngờ mở cửa!
Chúng ta không có quê hương, nhưng có một ngôi nhà
Nếu họ không cướp nó đi lần nữa.
Hãy để em xuống bếp và pha trà nóng.
Không được hoảng loạn… cả em… và anh, anh thân yêu.
Chúng ta vẫn còn có nhau, anh và em
Nếu như chúng ta không có cuộc đời, vậy thì ở đây cái chết.
17.
Em bối rối, lang thang trong chính trái tim mình,
Như gã ăn mày vươn tay trong hi vọng.
Hãy nói với em, khi nào nó đã xảy ra? Khi nào em cần giã biệt?
Anh đã ra khỏi trái tim em quá tải lúc nào?
Thật quá khó để kéo theo tâm hồn em bé nhỏ,
Dường như em bị nhấn chìm hoàn toàn trong máu.
Anh thân yêu, anh cũng rời đi 0 hay em nhầm lẫn?
Có phải Thượng đế chỉ giản đơn Người đã quên em?
18.
Bình minh đang tắt;
Đêm đã rơi xa.
Mọi thứ trở nên tĩnh lặng;
Không thứ gì dịch chuyển.
Giọt sương ngọn cỏ ướt đầm;
Những chiếc lá nâu mục nát.
Và ngay cả lũ chim
Không dám cất cao tiếng hát.
Sương mù cuộn tròn dầy đặc
Che phủ cỏ cây.
Những cành cây chết khô đu đưa;
Và ngày sẽ sớm tàn đi.
Những chiếc rìu thèm khát được chặt
Những con dao vội mong dính máu.
Trong thời đại bóng tối tràn lan,
Ánh mặt trời đã hết lòng kiên nhẫn.
TIỂU SỬ NỮ THI SĨ KHOSIYAT RUSTAMOVA
Khosiyat Rustamova là một trong những nhà thơ đương đại uy tín của Uzbekistan. Chị sinh năm 1971, tại làng Olmos thuộc quận Chust, vùng Namangan. Rustamova tốt nghiệp Đại học Quốc gia Uzbekistan, đã xuất bản một số tập thơ, tiêu biểu như “Ngôi nhà trên bầu trời” (1997), “Giải cứu” (2003), “Lớp phủ” (2004), “Một bức tường” (2006), “Tháng 8” (2008) và “Chiếm đóng” (2011)… Từ năm 2015, chị là Tổng biên tập báo Thế giới sách. Thơ của Khosiyat Rustamova đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới, được ấn hành tại các quốc gia như Colombia, Nga, Hoa Kỳ và các nước khác. Khosiyat Rustamova đã tham gia một số lễ hội thơ quốc tế, đoạt giải trong liên hoan thơ quốc tế Thái Lan năm 2018. Chị đã dịch thơ của các tác giả Marina Tsvetaeva, Eugene Eutushenko, Anna Akhmatova, Boris Patertak, Rasmiye Sobir, Ramiz Rovshen, Nigar Refibeyli, Rza Khalil, Neguib Fazil Kisakurak, Khusnu Daglarja, nhiều bài thơ của các nhà thơ Nga, Thổ Nhĩ Kỳ và Ireland từ tiếng Nga sang tiếng Uzbek. Khosiyat Rustamova là thành viên của Hiệp hội Nhà văn Uzbekistan, Hiệp hội Nhà văn A-déc-bai-dan. Khosiyat Rustamova đã được trao Huy chương “Shukhrat” (Ngọn lửa) vào năm 2004. Hiện chị sống với chồng là nhà thơ - nhà văn Kuchkor Norkobil ở Tasken.

15/5/2020
Khosiyat Rustamova
Vũ Việt Hùng dịch
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Nhà văn nữ thử yêu một chút cũng đâu có sao 23 Tháng Tư, 2022 Nhà văn nữ Phương Huyền giới thiệu tác phẩm “Yêu một chút cũng đâu có sa...