Thứ Tư, 30 tháng 8, 2023
Nguyễn Lê Vân Khánh: Một giai điệu
Nguyễn Lê Vân Khánh:
Khó lòng hiểu được vì sao anh lại có thể nhớ Lâm. Không phải
kiểu nhớ có chất liệu tình cảm, mà là kiểu rất hiển nhiên và hiện thực. Không
bao giờ anh có thể đau lòng vì kiểu nhớ đó. Như thể có một con chuột nhắt nấp
đâu đó trong góc nhà, thỉnh thoảng nó diễu qua lúc anh đang đọc sách, nấu ăn,
xem ti vi. Anh chẳng có thể làm gì khác ngoài việc quan sát. Thực tế mà nói,
con chuột cũng chẳng làm phiền gì đến anh, ngoài việc thỉnh thoảng nhắc nhớ về
sự có mặt của nó.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tết Xưa Thời gian trôi đều đặn theo một chu kỳ. Hết Xuân, đến Hạ. Rồi Thu, tới Đông. Với khí trời mát mẻ mùa Xuân, chuyển sang oi bức mùa Hè...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét