Thứ Năm, 31 tháng 8, 2023
Chờ bình yên quay về
Hai mươi năm sống ở Hà Nội, không biết bằng cách nào mà
tôi đã thuộc cách đi vào và thoát ra khỏi các con phố cổ. Những con phố ngắn,
nhỏ, hẹp, cắt nhau liên tục. Giờ thì Hà Nội đã mở rộng ra tới nỗi ai sống ở khu
vực nào thì chỉ rành rẽ đường đi lối lại ở khu vực đấy. Hàng loạt những tuyến
phố, tuyến đường mới, mà nếu muốn đi đến thì buộc phải dùng Google map.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét