Ca khúc Trương Minh Phương
Trong di sản văn hóa mà nhạc sĩ, nhà viết kịch Trương Minh
Phương để lại, có 128 ca khúc. Riêng trên lĩnh vực này, Trương Minh Phương đã
có cống hiến đáng trân trọng cho nền âm nhạc nước nhà.
Nhìn tổng quát, ca khúc của Trương Minh Phương là tiếng nói
ngợi ca Tổ quốc, ngợi ca sự hi sinh của nhân dân, đồng đội cho độc lập, tự do,
ngợi ca, cổ vũ công cuộc xây dựng đất nước và ngợi ca tình yêu, thể hiện tinh
thần trách nhiệm cao với cuộc sống. Tiếng nói ngợi ca và tinh thần trách nhiệm ấy
được thể hiện bằng nghệ thuật âm nhạc với những ca khúc xinh xắn, tinh tế, thắm
đượm tình người.
Các ca khúc của Trương Minh Phương bao quát một hiện thực khá
rộng: thiên nhiên, xã hội, con người, trên nhiều vùng miền, nhiều lĩnh vực của
đất nước. Là người hoạt động văn hóa, tham gia cách mạng từ thủa thiếu thời,
Trương Minh Phương đi nhiều, trải nhiều và hiểu nhiều. Hơn nữa, ông hòa mình
vào những vùng, miền, những con người ấy, do vậy, những ca khúc được ông sáng
tác một cách tự nhiên, hồn hậu, như là một sự tri ân cho cuộc sống.
Trương Minh Phương dành khá nhiều xúc cảm cho chủ đề về rừng: Rừng
xanh quê em, Chiều Trường Sơn, Người Cơ Ho xuống núi, Hát về rừng, Đêm rừng
già, Ngày hội rừng xanh, Nhớ rừng, Lời ru của rừng, Tôi là con của rừng, Ta
càng yêu rừng xanh, Lý Trường Sơn… Vì sao vậy? Vì đất nước ta, rừng bao phủ từ
Bắc đến Nam. Rừng gắn bó với dân tộc này. Trong kháng chiến, “rừng che bộ đội,
rừng vây quân fhù”.
Trong hòa bình xây dựng, rừng giúp con người gìn giữ môi trường và phát triển kinh tế. Với Trương Minh Phương, rừng còn gắn với những kỷ niệm máu thịt, ở đó ông chiến đấu, sáng tạo; ở đó, ông có những người đồng đội đã hy sinh. Ông tự nhận mình “là con của rừng”, mà vách núi sững sững là tấm lưng vạm vỡ của cha, con suối róc rách là dòng sữa ngọt ngào của mẹ (Tôi là con của rừng). Trong ca khúc “Lời ru của rừng” ông kể: “Người đồng đội tôi đã ngã xuống cánh rừng này”. Trong ca khúc “Em vẫn hát”, ông nhắc: “Người chiến sĩ ấy đã hy sinh bên dòng suối thương”… Khi thể hiện nỗi niềm khắc khoải về rừng, Trương Minh Phương còn gửi gấm nỗi niềm riêng của mình trong ca khúc “Chiều Trường Sơn”. Đến thăm nghĩa trang Trường Sơn, ông tôn vinh những đồng đội đã hy sinh vì mục đích cao cả: “Ơi người chiến sĩ! Anh nằm đó cho đàn em nhỏ và cho bao chiến công sáng muôn đời sau.” Sau này, có câu chuyện giống một truyền thuyết về sự ra đời của ca khúc “Chiều Trường Sơn” như sau: Khi đến nghĩa trang Trường Sơn, ngồi lặng bên những ngôi mộ đồng chí, Trương Minh Phương nhớ về người con trai của mình đang chiến đấu ở biên giới phía Bắc, và thoảng nghĩ có thể rồi cha con không còn được gặp nhau nữa? Một chút lo âu. Thoang thoảng nỗi buồn. Ông gửi tâm trạng ấy vào giai điệu man mác của giọng La thứ. Nhưng ở phần kết, nhịp điệu dồn lên, chuyển sang giọng trưởng, lạc quan, tin vào ngày chiến thắng. Quả như vậy, người con trai của ông đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc, và đã trở thành một cán bộ cốt cán của Đảng!
Trong hòa bình xây dựng, rừng giúp con người gìn giữ môi trường và phát triển kinh tế. Với Trương Minh Phương, rừng còn gắn với những kỷ niệm máu thịt, ở đó ông chiến đấu, sáng tạo; ở đó, ông có những người đồng đội đã hy sinh. Ông tự nhận mình “là con của rừng”, mà vách núi sững sững là tấm lưng vạm vỡ của cha, con suối róc rách là dòng sữa ngọt ngào của mẹ (Tôi là con của rừng). Trong ca khúc “Lời ru của rừng” ông kể: “Người đồng đội tôi đã ngã xuống cánh rừng này”. Trong ca khúc “Em vẫn hát”, ông nhắc: “Người chiến sĩ ấy đã hy sinh bên dòng suối thương”… Khi thể hiện nỗi niềm khắc khoải về rừng, Trương Minh Phương còn gửi gấm nỗi niềm riêng của mình trong ca khúc “Chiều Trường Sơn”. Đến thăm nghĩa trang Trường Sơn, ông tôn vinh những đồng đội đã hy sinh vì mục đích cao cả: “Ơi người chiến sĩ! Anh nằm đó cho đàn em nhỏ và cho bao chiến công sáng muôn đời sau.” Sau này, có câu chuyện giống một truyền thuyết về sự ra đời của ca khúc “Chiều Trường Sơn” như sau: Khi đến nghĩa trang Trường Sơn, ngồi lặng bên những ngôi mộ đồng chí, Trương Minh Phương nhớ về người con trai của mình đang chiến đấu ở biên giới phía Bắc, và thoảng nghĩ có thể rồi cha con không còn được gặp nhau nữa? Một chút lo âu. Thoang thoảng nỗi buồn. Ông gửi tâm trạng ấy vào giai điệu man mác của giọng La thứ. Nhưng ở phần kết, nhịp điệu dồn lên, chuyển sang giọng trưởng, lạc quan, tin vào ngày chiến thắng. Quả như vậy, người con trai của ông đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc, và đã trở thành một cán bộ cốt cán của Đảng!

Âm hưởng ngợi ca rừng vang vang: “Xanh xanh những cánh rừng ấp
iu thành phố/Yêu sao cánh lá rừng che con suối nhỏ” (Rừng xanh quê em), “Rừng
là nhà che bóng mát quanh năm” (Bên nhau), “Rừng là vàng là vàng ta yêu rừng lắm
lắm” (Ngày hội rừng xanh), "Rừng đượm tình quê hương càng thêm thương” (Nhớ
rừng), “Rừng đầu nguồn gọi tiếng chim hót, gọi con ong làm mật yêu hoa” (Ta
càng yêu rừng xanh), “Rừng đưa nước về cây tốt tươi” (Chim chích và hoa phượng).
Ngợi ca rừng, cũng chính là ngợi ca những con người đã gắn bó với rừng, lấy rừng
làm căn cứ địa kháng chiến, đã chiến đấu và giành chiến thắng.
Âm hưởng ngợi ca ấy còn vang vang trên các chủ đề khác: Ca ngợi
Đảng, Bác Hồ. Ca ngợi những vùng đất, con người ở quê mẹ, quê cha, ở Tây
Nguyên, thành phố, nông thôn, ở các ngành, đoàn thể… Lời ngợi ca không đại
ngôn, không hô khẩu hiệu, mà tinh tế, nhẹ nhàng, sâu sắc nhưng lại có sức cổ vũ
lớn lao. Ca ngợi Đảng, thì nhờ có Đảng mà “Đất nước ta đang nở hoa/Tiếng lúa
reo trên cánh đồng xa”. Ca ngợi Bác Hồ thì “Ánh lửa đến chiếu sáng ngời trong
đêm/Ngọn lửa là tình thương về khắp xóm làng/Ánh lửa sáng chân lý Hồ Chí Minh”.
Ca ngợi người Mẹ Việt Nam thì “như ánh mặt trời, như làn mây trong trắng, như
biển rộng trời cao, như đồng quê lúa chín – Mẹ Việt Nam anh hùng”. Từ ngợi ca,
Trương Minh Phương khéo léo chuyển sang cổ vũ, hiệu triệu: “Ngàn triệu con tim
ta bừng bừng cháy/Ta tiên phong đi lên theo bước Đảng tiên phong”. Không thể dẫn
hết ra đây những lời ngợi ca, cổ vũ trong ca khúc của Trương Minh Phương, nhưng
có thể khẳng định rằng qua hình thức âm nhạc dễ đi vào lòng người, Trương Minh
Phương có ý thức rõ rệt lấy văn nghệ làm vũ khí tấn công quân giặc, làm sức mạnh
xây dựng đất nước. Bởi vậy, với bất kỳ chủ đề nào, ca khúc của Trương Minh
Phương cũng ngập tràn âm hưởng hùng ca và có sức mạnh cuốn hút con người đi vào
hành động vì nước quên thân, vì dân phục vụ.

Cũng cần nói thêm là, ca từ của Trương Minh Phương rất giàu
chất thơ, từ ý tứ, cấu trúc, tới vần điệu, thậm chí có những lời bài hát đủ tư
cách một bài thơ độc lập, như bài “Mưa biển” nói ở trên, hoặc như bài:
“Nhớ về Đà Lạt” dưới đây:
“Nhớ về Đà Lạt” dưới đây:
Nhớ con đường quanh quanh qua đồi núi
Anh trở về mang nỗi nhớ khôn nguôi
Anh trở về mang nỗi nhớ khôn nguôi
Trong nắng chiều nghe rừng thông thầm gọi
Nghe bồi hồi Đà Lạt ơi, Đà Lạt ơi!
Em trở về trong ngàn sắc hoa tươi
Lòng tha thiết thương hoa cúc quỳ hoang dại
Gió nhẹ nhàng chiều xa vời vợi
Nhớ xa xôi một thủa thơ ngây!
Đà Lạt ơi, đầy yêu thương suối ngàn thác lũ
Rừng thông reo mây phủ chân em
Nhớ một thời tuổi thơ đành tạm biệt
Đà Lạt ơi! Về chiều nay
nhớ tháng ngày
xa vắng
tiếng mẹ ru…
Phần trên, giới thiệu ca khúc Trương Minh Phương chủ yếu qua
ca từ. Nhưng, phải thấy rằng, giá trị của ca khúc Trương Minh Phương cao ở chỗ
những ca từ ấy được lồng trong những giai điệu, tiết tấu phù hợp thành một thể
thống nhất. Thời của ông, người ta viết chủ yếu ở nhịp 2/4, thứ nhịp dứt khoát,
mạnh mẽ. Đây cũng là nhịp điệu của Tây phương du nhập. Sử dụng nhịp điệu ấy,
Trương Minh Phương đưa vào những đảo phách theo lối đảo phách của các điệu lý
quê hương ông, và cách tiến hành giai điệu cũng sử dụng những khoảng âm tương ứng
với những khoảng âm trong dân ca, cho nên nó trở nên Việt Nam hơn.
Được giao một tập văn bản gồm 128 ca khúc của Trương Minh Phương để chọn ra một chùm năm bài dàn dựng, diễn báo cáo tại Hội thảo Khoa học “Trương Minh Phương - Nhạc sĩ, nhà viết kịch”, tôi vừa mừng vừa lo. Mừng, vì được làm một việc có ý nghĩa về một người cán bộ văn hóa tài năng nhưng vẫn đang bị chìm khuất, đã qua đời từ 5 năm trước. Lo, vì làm sao chọn và dựng được những bài hát có chất lượng giúp người dự hình dung được tài năng về âm nhạc của ông? Tôi đã chọn ca khúc theo chủ đề để cho thấy sự phong phú trong sáng tác của Trương Minh Phương, chứ không chọn ca khúc tiêu biểu nhất. Trong 5 ca khúc tôi chọn, có “Mưa biển”. Đây là bài hát đơn thuần về tình yêu. Ca từ giống như một bài thơ đầy hình tượng. Âm nhạc tràn đầy cảm xúc. Với tôi, “Mưa biển” là một tuyệt phẩm, sẽ có sức sống vượt thời gian. Ca sĩ Hiền Anh và tốp nam nữ Linh Anh đã làm việc nghiêm túc, say mê, sáng tạo nhiều ngày để thể hiện “Mưa biển” cống hiến người nghe.
Được giao một tập văn bản gồm 128 ca khúc của Trương Minh Phương để chọn ra một chùm năm bài dàn dựng, diễn báo cáo tại Hội thảo Khoa học “Trương Minh Phương - Nhạc sĩ, nhà viết kịch”, tôi vừa mừng vừa lo. Mừng, vì được làm một việc có ý nghĩa về một người cán bộ văn hóa tài năng nhưng vẫn đang bị chìm khuất, đã qua đời từ 5 năm trước. Lo, vì làm sao chọn và dựng được những bài hát có chất lượng giúp người dự hình dung được tài năng về âm nhạc của ông? Tôi đã chọn ca khúc theo chủ đề để cho thấy sự phong phú trong sáng tác của Trương Minh Phương, chứ không chọn ca khúc tiêu biểu nhất. Trong 5 ca khúc tôi chọn, có “Mưa biển”. Đây là bài hát đơn thuần về tình yêu. Ca từ giống như một bài thơ đầy hình tượng. Âm nhạc tràn đầy cảm xúc. Với tôi, “Mưa biển” là một tuyệt phẩm, sẽ có sức sống vượt thời gian. Ca sĩ Hiền Anh và tốp nam nữ Linh Anh đã làm việc nghiêm túc, say mê, sáng tạo nhiều ngày để thể hiện “Mưa biển” cống hiến người nghe.
Mưa biển
Trương Minh Phương - Hiền Anh
Cùng với đó,
là giai điệu có tính uyển chuyển để chuyển tải thấu đáo nội dung ca từ. Phần
nhiều ca khúc, Trương Minh Phương viết ở cung La thứ, man mác, nhè nhẹ và ông
thường chuyển điệu ở phần hai - từ cung thứ sang cung trưởng, hoặc có những câu
nhạc chuyển sang cung trưởng. Điều này khiến cho ca khúc của Trương Minh Phương
được phân làm hai phần khá rõ: Phần đầu bao giờ cũng diễn tả tâm trạng, hoàn cảnh
với tiết tấu dàn đều, âm điệu man mác, và phần sau với tiết tấu mạnh mẽ, âm điệu
trong trẻo cổ cũ hành động, hướng con người tới tương lai tươi sáng.
Với sự phong phú và những giá trị của âm nhạc Trương Minh
Phương, giới thiệu trong một bài viết ngắn, e rằng còn hời hợt. Mong rằng, rồi
đây sẽ có sự nghiên cứu kỹ càng, tôn vinh xứng đáng di sản văn hóa - nghệ thuật
mà ông đã để lại. Đặc biệt, cần đầu tư dàn dựng, thu thanh, thu hình, biểu diễn
những ca khúc chọn lọc của Trương Minh Phương trên các sân khấu chuyên nghiệp,
trên sóng phát thanh, truyền hình, mạng xã hội... để phát huy những giá trị quý
báu ấy. Ca khúc Trương Minh Phương tuy được sáng tác cách nay hàng chục năm, vẫn
mang được hơi thở của thời đại mới, rất hấp dẫn và bổ ích!.
Người Cơ Ho xuống núi
Trương Minh Phương
Chiều Trường sơn
Trương Minh Phương - Tuấn Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét