Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2021
Phía dưới là ngày đang lại
1. Kim, cố nhiên, vẫn nàng ta thôi; và câu chuyện được kể với
một hư cấu đồng dẫn dắt câu chuyện như thế này thì thể nào cũng sẽ được gạo cội
thơ ca hải ngoại vừa bóng gió vừa trắng tinh bảo đó là tự thuật đời tư (ý nói
là tự truyện, khi không biết thuật ngữ đương đại là tiểu thuyết hồi ký; và lùi
lại hiện đại chút, người ta gọi là hồi ký. Tất nhiên khái niệm hồi ký trong trường
hợp có yếu tố tự truyện cao chắc là phù hợp). Nhưng các cuốn “tự truyện” trường
thi, không thể dùng khái niệm hồi ký, vì bản thân nó là tiểu thuyết mất rồi.
Các chất ký đã bị xử lý hư cấu, như thi pháp thôi. Trở lại cách dùng từ của thi
bá kia, thì vấn đề là ông ấy muốn xéo xắt vào nội dung sự việc được kể chứ
không phải cách kể. Kim nhận thấy, qua chuyện này, là: nhà tự sự thường không lẩm
cẩm và thiển cận như nhà thơ. Thơ ca và tính đặc thù của kiểu tư duy và tổ chức,
nhiều khoảng trống, nhiều khuất nẻo, dẫn đến sẽ tạo ra tính bất định, rủi ro từ
khâu nghệ sĩ đến sản phẩm mà anh ta tạo ra.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét