Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2021
Phía dưới là ngày đang lại
1. Kim, cố nhiên, vẫn nàng ta thôi; và câu chuyện được kể với
một hư cấu đồng dẫn dắt câu chuyện như thế này thì thể nào cũng sẽ được gạo cội
thơ ca hải ngoại vừa bóng gió vừa trắng tinh bảo đó là tự thuật đời tư (ý nói
là tự truyện, khi không biết thuật ngữ đương đại là tiểu thuyết hồi ký; và lùi
lại hiện đại chút, người ta gọi là hồi ký. Tất nhiên khái niệm hồi ký trong trường
hợp có yếu tố tự truyện cao chắc là phù hợp). Nhưng các cuốn “tự truyện” trường
thi, không thể dùng khái niệm hồi ký, vì bản thân nó là tiểu thuyết mất rồi.
Các chất ký đã bị xử lý hư cấu, như thi pháp thôi. Trở lại cách dùng từ của thi
bá kia, thì vấn đề là ông ấy muốn xéo xắt vào nội dung sự việc được kể chứ
không phải cách kể. Kim nhận thấy, qua chuyện này, là: nhà tự sự thường không lẩm
cẩm và thiển cận như nhà thơ. Thơ ca và tính đặc thù của kiểu tư duy và tổ chức,
nhiều khoảng trống, nhiều khuất nẻo, dẫn đến sẽ tạo ra tính bất định, rủi ro từ
khâu nghệ sĩ đến sản phẩm mà anh ta tạo ra.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cảm nhận thơ Nguyễn Hồng Linh
Cảm nhận thơ Nguyễn Hồng Linh Kể từ thi hào Nguyễn Du thắp ngọn đuốc lục bát soi sáng linh hồn thi ca Việt đầy chất triết lý của đời sống ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét