Thứ Hai, 31 tháng 7, 2023

Hình dung phương Nam lại có những tháng ngày buồn

Hình dung phương Nam lại có
những tháng ngày buồn?

Sài Gòn ho, sốt nghiêng trở phía nào cũng nhói/ lan sang miền Đông, miền Tây cũng nóng và ho// quanh “lá phổi xanh” U Minh mà lại thiếu oxy để thở?/ virus corona và những gì liên quan tới nó/ dịch dã qua rồi lịch sử mới gọi tên?.
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt. 
Chái bếp bờ ao sao rất đỗi thân thương?
yêu biết mấy món dưa chua mẹ muối
con ba khía cành hông bờ bụi
mẹ làm mắm ngày nào mút hết một miền ngon
mong lại được về quê để hái mớ ký ức non
bông điên điển vàng nên cũng vàng theo sắc nhớ?
Xin ai đừng nặng nhẹ với buồng cau?
khéo xoay trong chiếc mâm trầu ngày cưới
lễ vật miệt đồng tươi mới
ăm ắm tình làng nghĩa xóm để nồng cay
xin cám ơn đời và xin nắm chặt tay
mở cánh cửa tình yêu vào khung trời hạnh phúc?
Để bảo vệ sự sống nhỏ nhoi của mình? 
con cuốn chiếu biết cuộn mình vào trong
những chiếc lá kép của bụi cây chết giả
cũng biết cách khép lại bề diệp lục
những cánh hoa ban chiều bớt tím
để khung trời ngạo nghễ xanh?
Nếu chặt hết những gì cần chặt?
thu hết những gì cần thu
chắc hết những gì cần chắc
thì một ngày kia trái đất
chỉ trơ trọi đất nâu
và tâm hồn của loài người thổ máu?
Làm sao đẽo gọt không gian và thời gian?
để lắp đặt vừa vặn vào khung hiện thực
làm sao sắm tấm áo hoàng bào
để khoác lên mình dung nhan của ảo tưởng
cuộc sống luôn bắt đầu từ hôm nay
mà lý thuyết lại sinh ra từ quá khứ?
Những điệp khúc vội vàng lại vang lên rồi chợp tắt 
đâu đó giữa mùa thu bảng lảng khói mây
chưa kịp nghe hết tiết điệu sầu thương của gió
thì ngày mưa đã xê dịch phía chân trời
để lại lòng phố khoảng lặng im với tiếng còi xe
tiếng dây giăng và nhịp đập của những con tim khó thở?
Hình dung phương Nam lại có những tháng ngày buồn? 
Sài Gòn ho, sốt nghiêng trở phía nào cũng nhói
lan sang miền Đông, miền Tây cũng nóng và ho
quanh “lá phổi xanh” U Minh mà lại thiếu oxy để thở?
virus corona và những gì liên quan tới nó
dịch dã qua rồi lịch sử mới gọi tên?.
Sóc Trăng, 8/10/2021
Trần Thanh Dũng
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi

Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi… Nói đến làng quê Việt Nam là chúng ta nhắc đến những dòng sông, bến nước, con đò đã gắn bó từ xa xưa...