Thứ Hai, 31 tháng 7, 2023
Hun hút gió Khe Đon
Thuở tạo thiên lập địa, ở chỗ này có hai ngọn núi trôi dạt
suýt đâm sầm vào nhau. Nhưng rồi chả biết tại sao cả hai kịp dừng lại. Bây giờ,
giữa hai đầu núi vẫn còn hở ra một khoảng trống rộng chừng vài trăm mét. Đồng
bào Khmer sở tại đặt cho cái tên: Khe Đon. Người Việt mình hiểu nôm na là khe
gió. Gió Khe Đon bốn mùa ròng rã thổi một chiều. Suốt mấy tháng nắng khô, những
bụi cây hoang dại lúp xúp hai bên con đường men theo chân núi, nhuộm thẫm một
màu bụi đỏ. Chuyển sang mùa mưa, gió Khe Đon mang theo khí đá cóng buốt
phả ra từ lòng núi, đêm càng khuya càng lạnh tê, lạnh tái.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét