Thứ Hai, 31 tháng 7, 2023

Phạm Thị Kim Khánh thao thức nỗi bờ bên bồi bên lở

Phạm Thị Kim Khánh thao thức
nỗi bờ bên bồi bên lở

Mỗi dốc thác cho sông dòng kỳ thú/ Mỗi hàng cây cho bóng nước nên thơ/ Trông bóng sông ta nhớ về bóng núi/ Nơi cửa sông điệp điệp sóng cửa rừng/ Ta nhìn thấy lững lờ con nước chảy/ Nỗi gập ghềnh bao thác lũ đi qua.
Viết ở cửa sông
Sông đi xa
Ta cũng đi xa
Sông về nơi không còn là sông nữa
Giữa mênh mông rộng dài hội tụ
Sông còn không thao thiết phía thượng nguồn?
Thao thức nỗi bờ bên bồi bên lở
Đất mỡ màu hiến sông những phù sa
Mỗi dốc thác cho sông dòng kỳ thú
Mỗi hàng cây cho bóng nước nên thơ
Trông bóng sông ta nhớ về bóng núi
Nơi cửa sông điệp điệp sóng cửa rừng
Ta nhìn thấy lững lờ con nước chảy
Nỗi gập ghềnh bao thác lũ đi qua.
Sông Mã khúc thượng nguồn
Sông Mã
Sông muốn túa mát trong soi hoa ban hoa trẩu
Nhưng đá dựng sông chĩa kiếm ghếch trời
Đá dốc lưng, bắt sông làm vực xoáy
Hết nợ, xuống thung sâu sông bắt điệu tình ca
Cô gái Thái Sơn La vai trần giỡn nước
Noọng ơi… ríu ran nhảy sạp, múa xòe
Sông khỏa nỗi nhọc nhằn dốc đứng, truông xa
Sông Mã
Đá lên mặt chia dòng Mường Luân, Tuần Giáo
Sông len núi mà đi
Sông lách đá mà về
Sông trườn về nô nức chợ phiên
Cô gái Thái, Mường khăn thùa, áo khóm
Thổ cẩm tươi màu ngũ sắc làm duyên
Chợ chưa tan, hội còn bịn rịn
Váy Hmông xòe quạt điệu múa khèn
Sông vào đất bạn
Chiềng Khương trong sương thoi đưa lách cách
Cô gái Chăm-pa bước ra từ khung cửi
Đổ áng tóc vào sông ve vuốt
Rối lòng không mà sóng sánh, sông ơi!
Sông trở về đất ta
Mường Lát, Mai Châu núi vây, mây phủ
Sông mê điệu khặp, sông mê khua luống
Cứ ngỡ sông say giấc dưới sương mờ
Nghe trai bản đóng bè, kéo mảng
Choàng khỏi sương mê, sông vặn thác đẩy luồng xuôi
Không trở mặt, bất thường, chẳng muốn mình thác lũ
Nhàn nhã trôi, sông mở rộng lòng
Nghe áng xường, lời đang mang mang mường nước
Thương xiết thương nồng, anh ơi!
Sông vào Giêng Hai chùng chiềng trống hội
Thong thả áng trôi nhuốm hoa cải bãi bồi…
Viên phấn
Lời đau trắng
Mài ruột gan mà khắc
Niềm vui trắng
Mài thân tròn mà chép
Vẹt kiệt cùng
Thành mẫu
Thành bụi
Thân trắng thành bụi trắng
Vui
Đau.
Trầm hương
Kiến đục
sấm sét
đạn cắt
thuốc độc
Cây dó bầu (1) đau
Máu rỉ lệ nhỏ
Dồn cục, thành u
Ủ thành kiếp trầm
Trầm hương, ơi à
Vết thương xù xì
Vết đau rỗng ruột
Thành hương trầm kỳ
Thành hương trầm tốc
Nỗi đau kết đọng
Trầm mặc năm màu
Đốt đau thành khói
Ngát lời ấm thơm
Ước có một lần
Nỗi đau chân thật
Thành mẫu trầm thơm!
Giá được một lần
Khúc đau đời ấy
Thắp thành khói thơm!
Chú thích:
(1) Dó bầu: loại cây cho trầm hương.
Gặp lại hoa dẻ
Bất ngờ cơn mưa đầu hạ
Đánh thức ngọt thơm hoa dẻ ngõ nhà
Thức dậy mùa thơm tho nông nổi
Đánh thức hão huyền bay bổng cánh đồi xa
Thơm ngọt thế làm sao lẫn được
Hoa dẻ ơi, vằng vặc tuổi thơ ta
Con gió thơm dẫn lối tìm hoa
Nón trẻ chăn trâu hương đồi ăm ắp
Hối hả mùa
Cơn sốt cuộc đời hầm hập
Ập vào ta những hương vị không chờ
Nhưng hoa dẻ nói lời thơm ấm lắm
Quen như là hơi ấm mẹ ta.
4/4/2020
Phạm Thị Kim Khánh
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi

Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi… Nói đến làng quê Việt Nam là chúng ta nhắc đến những dòng sông, bến nước, con đò đã gắn bó từ xa xưa...