Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

Chơi hoa ngày xuân

Chơi hoa ngày xuân 
Thú chơi hoa là thu nhiếp cái vô cùng vũ trụ vào trong cánh hoa bé bỏng vô thường hữu hạn. Hữu hạn nhỏ bé sớm nở tối tàn của loài hoa kia mà dung chứa cái vô cùng tận của cuộc sống nhân sinh của vũ trụ bao la miên viễn. Vậy nên thú chơi hoa trồng hoa ngắm hoa tưới nước cho hoa ôm hoa mơ mộng hoa là thú bàng hoàng ngẩn ngơ tao nhã trên cả tao nhã; mê ly sung sướng trên cả hạnh phúc mê ly; nhiệt huyết phong lưu trên cả phong lưu bạc tiền vung vãi. Ô hô thế mới biết cái vô cùng tận mơ mộng hoang tưởng đời con người ta. Ô hô thế mới hay người đời còn biết bao chuyện để mà mộng mơ sum vầy để mà viết lách cô đơn.
Bạn bảo: ‘thú chơi hoa đặc biệt hoa mai ngày xuân là bộ môn nghệ thuật của sự đam mê và lòng nhẫn nại như non bộ tiểu cảnh thư pháp...". Bạn bảo: "mai hoa nhất là cây mai cổ thụ nhiều tuổi từ dáng thế màu sắc và cả các đặc tính sinh học của nó được cho là chứa đựng nhiều bí ẩn biểu hiện những ý nghĩa triết lý nhân sinh sâu sắc". Tôi vỗ hai tay ngàn ngày xuân thấy những cánh hoa mỉm cười sung sướng. Thế mới biết cái lung linh bất tuyệt của hoa đang "ám chướng mân mê" hồn người. Thế mới hay cuộc sống phồn hoa phức tạp khôn lường muôn yêu nghìn vẻ. Thế mới nghĩ ai ai cũng chiêm ngưỡng bái vọng một cánh hoa dịu dàng mơ tưởng nào đó. Bởi chăng hoa là biểu tượng của tình yêu tri ngộ tri âm tri ân tri cái hão huyền không dò ra đáy sâu phập phù dương thế. Hoa là người vợ thứ hai vỗ về mơn trớn là tình nhân hút mật phô bày thứ ngải đắng huyền diệu cam go.
"Bàn chân em đẹp hãy dừng đây.
Suối chảy bờ quanh mượt cỏ dày.
Em có bằng lòng về ở lại.
Bên màu cây lá mộng xưa sau.
Nhìn về sim chín ở đồi xa.
Nhìn xuống cồn hoang giãi bóng tà.
Trang hồng kim hải ra hoa nhỉ.
Trổ bông mùa phượng cũ hồ phai.
Hương ngân với với hai tay với.
Mộng hồn suối lạnh đến mùa ngân"
Năm trước em (hoa) đứng bờ nhật nguyệt. Năm nay em (hoa) bước thuyền mơ. Năm sau em (hoa) nhẹ nâng cánh bướm. Năm sau sau nữa em (hoa) vòm trời xanh.
Hoa là vô thường êm ái.Vậy thú chơi hoa cũng vô thường êm ái? Hoa là ung dung hốt nhiên cười khóc nở tàn. Vậy thú chơi hoa là cười khóc hốt nhiên?
Chợt nhắm mắt lại ba ngày xuân trôi qua. Hoa rụng. Hoa rụng. 
"Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận. 
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai."
        ĐẦU NĂM
Khúc I
Anh đứng với em
hai mươi năm
cây ổi già hoa rụng đầu ao
bông cải vàng thu mắt xuân hồ hởi
anh đứng với em
tóc ngắn ngày ngắn
vô tâm trường cửu nhánh mai vàng
con chào mào về khua truông vô tận
Khúc II
Cây cau mẹ trồng qua đông rét giá
hương bưởi cuối vườn hồn mẹ bóng sương
hai mươi năm ngang trời tiếng dế
rả rích lích chích bờ cỏ non
Khúc III
Thơm một đời cực nhọc
cười một đời ưu tư
khóc một đời thấu cảm
nghìn năm cũ trời bên đất
nắng ấm chờ cây biếc
một đàn trâu ngủ với tóc em.
Huỳnh Minh Tâm
NGÔI NHÀ MÙA XUÂN
Ngôi nhà đơn độc hay mùa xuân vĩnh cửu
Dưới bóng xoài xanh biếc
một ngôi nhà nhỏ hân hoan
nắng ấm sau đông dài rét giá
gió mơn mởn kề đôi má
bầy chim năm trước lại bay về
nhưng đâu những gương mặt thân quen?
giàn tre nát hoa tràn mái dậu
con đường rêu bụi kín dấu chân
tiếng côn trùng âm i sau cửa
mơ hồ sương khói bếp lửa nào
ai vẽ bức tranh ai mặc niệm
ai mời trăng sóng sánh đêm xuân
cây mận trắng vài bông đầu vụ
vài đôi tay mơ hái quả non
bỗng rực sáng dưới nếp tranh cũ
một đôi chồn đội nắng bay lên.
BA NGÀY XUÂN
Chỉ ba ngày xuân thắm
để anh được yêu em
rủ nhau về hoa cỏ
xanh ngút mắt thời gian
em nấu ăn dịu dàng
mùng một anh mở cửa
hoa bưởi nhạc hương trầm
cánh lá động tay gió
mùng hai em ra vườn
thơm ngò búp cải xanh
anh đứng bên cánh cửa
tóc mềm chim thỏ thẻ
anh ra sông cùng em
mùng ba dòng nước trong
anh múc một thau nước
một dòng nước trong xanh
đã hai chục năm rồi
chỉ ba ngày xuân thắm
để anh ở bên em
trái xoài trong thau nước.
Huỳnh Minh Tâm
RA ĐI MÙA XUÂN
mùa xuân mấy bận đi về
một đi trong mộng hai về trong mơ
gió mây phủ ngập đôi bờ
núi mong đầu núi sông chờ cuối sông
ra đi em có buồn không?
đôi chân rã rượi má hồng phôi pha
giũ rồi áo gấm tay hoa
lạnh rồi bến cũ đò ca sum vầy
trời xanh không chén mà say
núi cao không vẽ mà bày cuộc chơi
đi là cát bụi tăm hơi
về là biêng biếc nước trôi chân cầu.
Huỳnh Minh Tâm
Theo http://tamdailoc.vnweblogs.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thi sĩ Nguyễn Bính: Nặng những mối tình phân ly

Thi sĩ Nguyễn Bính: Nặng những mối tình phân ly Nguyễn Bính đã sống trọn một đời thơ mộng đẹp đẽ, với những vần thơ da diết, đượm đà, đầy ...