Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2023
Những bậc thang
CHƯƠNG 1: BÊN NGOÀI, TỪ Ô CỬA KÍNH
Nó tên Ân, Nguyễn thiện Ân. Tôi đoán nó là một thằng sinh viên lười nhác không hơn không kém, đang lấy lý do để tạm hoãn lại việc học của mình rồi nằm trơ lì ở đây quan sát cuộc sống chung quanh. Nói đúng hơn là đi tìm cho mình chút ánh sáng heo hắt của ngọn đèn dầu từng thắp nên cuộc đời nó, là sự thành thật, điều hay lẽ phải, là sự công bằng, tiền bạc, tình yêu, danh vọng, quyền lực, tiếng tăm, sự nghiệp, là niềm hạnh phúc của cả một tuổi đời.
CHƯƠNG BONUS: AI CŨNG CÔ ĐƠN
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó Ngày 20/1/2024 - trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết quan điểm của Việt Nam về việc Trung Quố...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét