Thứ Năm, 29 tháng 6, 2023

Giọt nước mắt rơi hóa trăm nghìn con sóng

Giọt nước mắt rơi
hóa trăm nghìn con sóng

Kiếm rạch trời xanh chặt đứt mặt trời// Biên ải vọng lời Nguyễn Phi Khanh chiều đông gió lạnh/ Giọt nước mắt rơi hóa trăm nghìn con sóng// Thủy triều dâng cuồn cuộn nước sông Hồng dậy sóng/ Ngọn núi biên cương nung căm hờn Chí linh mười năm lửa cháy/ Bút gươm Nguyễn Trãi. Đại Cáo Bình Ngô sáng ngời trang lịch sử
Nhà thơ Nguyễn Đức Bá ở Quảng Nam
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Kiếm rạch trời xanh chặt đứt mặt trời
Biên ải vọng lời Nguyễn Phi Khanh chiều đông gió lạnh
Giọt nước mắt rơi hóa trăm nghìn con sóng
Thủy triều dâng cuồn cuộn nước sông Hồng dậy sóng
Ngọn núi biên cương nung căm hờn Chí linh mười năm lửa cháy
Bút gươm Nguyễn Trãi. Đại Cáo Bình Ngô sáng ngời trang lịch sử
Thu vàng rơi lá về với đất
Mây rồi đi
Mưa rơi trên vùng nhớ
Trăm năm cỏ rối. Vô thường
Những dòng sông trôi về biển lớn
Vàng lá cho cây đời nhịp sống hồi sinh
Những ngọn gió trôi qua miền sóng vỗ
Mây cuối chiều trôi về phía xa xăm
Đại ngàn mênh mang nỗi nhớ
Con suối ôm triền cỏ dại lạc loài dấu chân hoang
Trăng vỡ trên sóng nước thu vàng đêm rụng xuống
Ký ức xưa còn đọng lại trong hồn
Biển ngàn năm vẫn mặn sóng vỗ bờ
Trăng ru trên miền đêm trùng khơi xa thẳm
Em gọi mùa về
Nhịp lòng rung chìm sâu cõi mộng
Những mật ngữ rơi xuống dòng lạnh buốt
Đêm hoang bờ cát lặng thầm
Đêm không ngủ miền Trung đôi mắt thấp thõm đợi chờ
Gió rít từng cơn. Trái tim phập phồng lo sợ
Đêm hoang. Cuồng phong gào thét
Mắt mẹ hốc sâu giông bão xoáy bên trời
Bão trong lòng mẹ từng cơn run giật
Giông tố đi qua khoảng trời đầy vết sẹo đau thương.
12/12/2022
Nguyễn Đức Bá
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Nhà văn nữ thử yêu một chút cũng đâu có sao 23 Tháng Tư, 2022 Nhà văn nữ Phương Huyền giới thiệu tác phẩm “Yêu một chút cũng đâu có sa...