Thứ Tư, 28 tháng 6, 2023
Những cánh bướm phượng
Tuyên hỏi tôi: "Bao giờ Quỳnh đi?". Tôi lắc đầu, tránh ánh mắt của
Tuyên: "Quỳnh đi?". Tôi lắc đầu, tránh ánh mắt của Tuyên: "Quỳnh
cũng chưa biết nữa". Nét mặt Tuyên giãn ra, nhẹ nhõm: "Vậy mà Tuyên
nghe nhỏ Hà nói Quỳnh sắp đi". Tôi lại gật đầu: "Tuần sau, nhà Quỳnh
đi chích ngừa đợt chót, rồi đăng ký chuyến bay". Tuyên im lặng một lát rồi
nói, giọng buồn buồn: "Sang năm học mới, Tuyên chẳng còn được nhìn Quỳnh mặc
áo dài". Tôi cười giả lảng: "Thì Tuyên nhìn người khác vậy!".
"Không, Tuyên thích nhìn Quỳnh kia!". Ánh mắt Tuyên nhìn tôi tha thiết
quá, tôi cúi mặt, vân ve cái quai cặp sách đã sờn ôm trên tay, chợt thấy như có
trăm ngàn con kiến đang bò trên mặt mình, rồi làm bộ ngắm trời mưa, thốt một
câu bâng quơ: "Chiều này mưa to ghê!".
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét