Thứ Năm, 1 tháng 6, 2023
Gió rừng mưa biển
Cả hành lang khách sạn im lìm, hun hút gió. Dường như ngoài
kia, biển Hạ Long không cần cơn cớ gì, chỉ còn mỗi việc duy nhất là cuộn gió,
cuộn tất cả gió định trang trải cho đất liền thốc vào cái hành lang đủ cả dài,
mảnh và sâu. Lại bắt đầu mưa! Cái thứ mưa của những ngày đầu hạ không ầm ào bởi
sức nặng của nước mà ầm ào, dọa nạt bởi những tiếng gầm gừ bật lên từ lòng đất,
dội xuống từ tầng không và muôn vàn tia sét trên cao phóng xuống theo nhiều
hình thù kỳ quái. Người ấy vẫn ngồi. Mái tóc với những lọn xoăn xòa rủ che vầng
trán vuông và rộng. Vầng trán mà khi có cô bên cạnh, cô vẫn ve vuốt rồi cười
khinh khích bắt anh nhướng mắt, nheo mày để ngắm. Giờ thì vắng lặng. Chỉ còn
hành lang hun hút gió, đậm vị mặn của muối vây bủa.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét