Thứ Năm, 13 tháng 7, 2023

Yêu thương đâu một sớm một chiều

Yêu thương đâu một sớm một chiều

Lỗi lầm nào ở hai phía nỗi đau?// Hay gió ngược đường phía không nhau làm lá kia rơi rụng?/ Trăng có khuyết có tròn. Trời cứ mưa cứ nắng// Người trách đôi tay giữ gìn thô vụng/ Yêu thương đâu một sớm một chiều/ Lá vẫn rơi nhiều, nhưng không phải bởi gió thu
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt. 
Đi ngược, đi xuôi. Đường đã dài đã ngắn
Đã có gì chắc chắn? Chưa qua hết đúng sai
Ta trở lại con đường yêu thương vương vất
Sau chừng đó mong manh đủ đầy lận đận
Giày vừa chân sao nỡ lạc đường, thương với hận
Ta còn em một cứu cánh ân cần
Lỗi lầm nào ở hai phía nỗi đau?
Hay gió ngược đường phía không nhau làm lá kia rơi rụng?
Trăng có khuyết có tròn. Trời cứ mưa cứ nắng
Người trách đôi tay giữ gìn thô vụng
Yêu thương đâu một sớm một chiều
Lá vẫn rơi nhiều, nhưng không phải bởi gió thu
Đã có lần nào câu thơ bật khóc?
Hữu ích lẻ loi? Cảm thức mơ hồ lầm lỗi?
Hay chỉ là nước mắt của giấc mơ hoang mang?
Lý trí vẫn thường suy vấn khô khan
Mọi khẳng định phải đi cùng con số
Hoang vu cõi nương náu chân thành
Một trưởng thành già cỗi mê say
Tưởng rằng quanh đây chẳng còn gì để giật mình ngơ ngác
Bỗng đâu đáy mắt buồn man mác, giọt nước mắt xa xôi
Thản nhiên niềm kiêu hãnh sau cùng
Chút đa đoan thảng thốt
Nhận ra mình rất giỏi… vô tâm
Biển cứ đẹp như lần đầu bắt gặp
Trời nước, mây xanh như không thể xanh hơn
Em nhận ra mình, một góc nhỏ bình yên
Nơi đó anh hiền hòa như ngày hè ở biển
Cái ngát xanh vỗ về mỗi ngày thêm lớn
Nuôi dưỡng một góc đời không thể dịu êm hơn.
28/6/2021
Huỳnh Thanh Liêm
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó

Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó Ngày 20/1/2024 - trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết quan điểm của Việt Nam về việc Trung Quố...