Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2021
Thơ tình và con người riêng tư trong thơ Xuân Diệu sau 1945
Thơ tình và con người riêng tư
Chữ bình thường vốn có thể hiểu với nhiều nghĩa khác nhau. Thời tiền
chiến, bình thường ở Xuân Diệu có hàm ý thiên về cuộc sống trần tục
mà ai cũng thấy hàng ngày. Ông đã có dịp bộc lộ điều này qua những lời chê
trách Hàn Mặc Tử. Với ông, thơ Hàn nhiều khi như tiếng nói của kẻ trần truồng
đi ngoài phố, đột nhiên mà khóc, đột nhiên mà cười, miệng kêu tôi điên
đây, tôi điên đây. Ông cho Hàn là quá đáng. Và là những gì gì nữa không thể
hiểu được. Dưới cái bề ngoài giống như một bà già lắm lời khó tính, ở đây (cũng
như nhiều lần về sau), Xuân Diệu đã nói thực. Ông không chịu được những gì siêu
việt, tức vượt lên thông thường, hư vô, xa lạ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét