Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2022
Chân gỗ - Truyện ngắn Tống Ngọc Hân
Chân gỗ - Truyện ngắn
Mới sáng, mặt trời đã lừng lựng ngọn rừng. Ve sầu là loại
sinh vật khỏe nhất trần gian. Mở mắt ra là nó giục giã. Còn lại, tất cả đang đủng
đỉnh ngáp nắng. Cái thứ nắng già, chưa sớm đã xộc vào nhà như đòi nợ. Lão Chải
là bản cũ, đất cũ, rừng ruộng cũ, người cũ. Già hết cả rồi. Cái suy nghĩ cũng
cũ cũng già. Như tiếng ve ran ngàn đời cứ cuối tháng tư đầu tháng năm đã sôi sục.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét