Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2022
Tạm biệt hoa gạo
1. Nắng đành hanh trên cành gạo. Màu vàng màu đỏ
không phân định được ranh giới rực rỡ một khoảng trời. Thương tay cầm
rổ, tay xách em dấm dẳng. Đã bảo là nắng, cứ đòi ra, rồi mẹ lại
mắng chị. Đứa em đã khô nước mắt cười biết lỗi. Em muốn xâu vòng
cổ. Xâu cho cả Thương nữa. Mẹ mắng Thương cứ bảo tại em. Vòng cổ thì
ai mà chả thích. Thương còn nôn nóng hơn Nhi. Trong xóm đứa nào cũng
có đến ba bốn cái vòng dài thượt. Hết đeo cổ, đeo tay rồi còn kết
thành băng rôn như hoa hậu nữa. Nhưng trước khi đi làm mẹ dặn không
được đưa em ra nắng. Em ốm mẹ phạt nặng. Thương sợ. Đã mấy lần Thương
bị phạt đòn rồi. Toàn là những lý do không đâu vào đâu cả. Thương ấm
ức lắm. Chả dám khóc to, sợ bố mẹ lại đánh tiếng con riêng con
chung rồi tiếng bấc tiếng chì, rồi đá thúng đụng nia. Người lớn thôi
được cơn cuồng nộ thì chị em Thương cũng đã hồn xiêu phách lạc ở
góc nhà. Mấy lần hứa với nhau không vòng tay, vòng cổ gì nữa rồi
mà cứ quên.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét