Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2022
Đất nghèo - Truyện ngắn Chu Quang Mạnh Thắng
Đất nghèo - Truyện ngắn
Quê hương đây rồi. Mảnh đất chôn nhau, cắt rốn của Thân đây rồi.
Thế mà đã mười năm hắn sống xa quê. Nhanh thật. Mười năm cứ như một
giấc mơ, một giấc mơ ngắn ngủi. Bởi những gì về quá khứ, về những tháng ngày hắn
sống ở mảnh đất này như vẫn còn đây, vẫn còn nhiều lắm. Nó in đậm trong trí nhớ
của hắn như đã được khắc sâu vào từ một bàn tay của Thượng Đế, và chẳng bao giờ
hắn quên được.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét