Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2022
Ngày không online
Bây giờ con người cô đơn. Cô đơn ngay giữa đám đông. Ngồi sát
bên nhau mỗi người một cái điện thoại lướt zalo, viber, facebook, xem những
hình ảnh lạ, xem những video hot, đọc tin tức giật gân, tìm mua hàng hóa… trên
cái màn hình nhỏ xíu đó cái gỉ cái gi cái gì cũng có, ảo/thật hiển hiện. Đôi
khi muốn quay sang khều khều, nói một câu gì đó để kết nối nhưng thấy ai cũng
chăm chắm vào cái màn hình xanh lét, thế là lặng im, thế là lại chúi mặt vào
cái màn hình xanh lét lướt và lướt như một kẻ tự kỉ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét