Thứ Năm, 29 tháng 12, 2022
Mình ơi! - Truyện ngắn Nguyễn Văn Thiện
Mình ơi! - Truyện ngắn
Ta sinh ra là để theo đuổi tìm kiếm chính mình, và dọc con đường
thiên lý mịt mù, ta chứng kiến bao nhiêu là gương mặt người với đủ mọi góc cạnh
khác nhau. Những kẻ tiếm quyền thường độc tài và nham hiểm, những kẻ giá áo túi
cơm thường lấp liếm trơ trẽn, những người hiền lành thường mang đôi mắt hình giọt
nước màu xanh… Càng đi tìm, ta càng đánh mất mình, mình của những ngày đầu đặt
chân đến thảo nguyên, nằm ngửa bên sườn núi để nghe một bài tình ca cây cỏ yêu
thương, mình của vầng trăng chưa bao giờ mệt mỏi móng vuốt, mình của thú hoang
với đôi sừng kiêu hãnh trên đầu…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét