Thứ Năm, 29 tháng 12, 2022
Mình ơi! - Truyện ngắn Nguyễn Văn Thiện
Mình ơi! - Truyện ngắn
Ta sinh ra là để theo đuổi tìm kiếm chính mình, và dọc con đường
thiên lý mịt mù, ta chứng kiến bao nhiêu là gương mặt người với đủ mọi góc cạnh
khác nhau. Những kẻ tiếm quyền thường độc tài và nham hiểm, những kẻ giá áo túi
cơm thường lấp liếm trơ trẽn, những người hiền lành thường mang đôi mắt hình giọt
nước màu xanh… Càng đi tìm, ta càng đánh mất mình, mình của những ngày đầu đặt
chân đến thảo nguyên, nằm ngửa bên sườn núi để nghe một bài tình ca cây cỏ yêu
thương, mình của vầng trăng chưa bao giờ mệt mỏi móng vuốt, mình của thú hoang
với đôi sừng kiêu hãnh trên đầu…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chàng thi nhân đầu bạc XXXX
Chàng thi nhân đầu bạc Nguyễn bước ra khỏi bóng những tán cây. Nhiều năm sau, khi đặt bút viết Truyện Kiều, Nguyễn Du đã thêm một dòng lạc t...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét