Thứ Năm, 29 tháng 12, 2022
Ngài Yến và kẻ du hành
Nhân viên soát vé mời mi lên tàu với nụ cười đông cứng, một nụ
cười được lập trình qua công việc lặp đi lặp lại hàng ngày, tuồng như bất động
và đanh rắn. Mi nhìn đồng hồ, còn hai mươi phút nữa mới đến giờ khởi hành, vẫn
kịp hút một điếu thuốc. Mi lần vào túi áo, nhưng chỉ thấy trống không. Mi chỉ
đành thở dài một hơi, rồi xốc ba lô, bước lên tàu. Bậc lên xuống dằn ken két
sau mỗi bước chân, thứ hơi sắt lạnh lẽo xộc lên xuyên vào buồng phổi làm mi gần
như phải bật ra tiếng ho khan, nhưng mi chỉ có thể nén nó lại, mi đã quen nén lại
mọi thứ kể cả tiếng ho của mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tết xưa
Tết xưa Thời gian trôi đều đặn theo một chu kỳ. Hết Xuân, đến Hạ. Rồi Thu, tới Đông. Với khí trời mát mẻ mùa Xuân, chuyển sang oi bức mùa Hè...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét