Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2021
Giai nhân
Sao đứng bên cửa sổ. Một bên là bức rèm xanh lá cây. Tóc Sao
đổ xuống vai, buông thả. Cô đứng lặng phắc, hình như nín cả thở. Không phải là
hít không gian một buổi chiều gió chuyển mùa mà nghe gió về tiếng lá cây cụng cựa,
cái lá nào già thì chuẩn bị rơi. Phía đằng đông ngôi nhà, thỉnh thoảng có tiếng
khóc nỉ non, câu được câu mất, giống như lời than vãn của một kẻ buồn ngủ, lên
xuống như nước thuỷ triều. Mùi hương trầm đặc vón vén, đùn đùn từ trong nhà ra
để lấp đi mùi tử khí. Người chết nằm đó đã ba ngày. Để đợi những người thân về
mang trả lại cho đất.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét