Thứ Ba, 19 tháng 9, 2023
Đêm nằm mơ phố
Khi mặt trời đã ngủ yên, tôi nằm gác trán lên tay để quầng
sâu với chính mình những điều mơ hồ lắm. Ngoài trời, mây kéo về xám cả buổi chiều
nhưng không mưa nổi. Đêm thật khô và thật dài. Tôi đoán chừng mình sẽ còn miên
man cho tới khi sự tĩnh lặng của bóng đêm bao trùm hẳn xuống căn phòng nhỏ. Chợt
nhớ phố, nhớ những cơn mưa không mùa đến vô cùng. Chỉ tiếc rằng, nơi đây không
còn một cây nến nào để thắp lên, để nỗi nhớ cũng lung linh như một dạ khúc bâng
khuâng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét