Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021
Vùng mắt bão 2
CHƯƠNG V
Dòng người sơ tán vẫn lầm lũi đi. Những thúng, quang, chăn
chiếu, nồi niêu xoong chảo. Tiếng trẻ con khóc, tiếng người gọi nhau. Í ới. Những
người đàn bà lầm lũi vừa cõng con, vừa tay xách, nách mang đủ thứ có thể mang
theo. Vài người đàn ông dáng thô ráp cõng trên lưng cả cái bao tải tướng. Chắc
gia tài của cả gia đình họ. Lẫn trong dòng người tản cư thi thoảng lại gặp một
đơn vị bộ đội. Họ mang vác súng ống, đạn dược... Họ mệt mỏi vì vừa rút ra từ
những trận đánh lớn với địch. Thấp thoáng, còn có cả những đồng chí quấn băng
trên đầu, nhưng vẻ mặt họ chẳng có gì là nghiêm trọng cả.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét