Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021
Vùng mắt bão 5
CHƯƠNG XVII
- Muộn thế - Chị Sự càu nhàu - Nhảo nhanh lên không có muộn
chợ thì bán cho ma.
Không thể nào nhịn được, Lân cười chảy cả nước mắt. Ai ngờ được,
giữa những ngày bom đạn mù trời này vẫn nảy nở những mối tình đẹp đến thế. Hóa ra bom đạn của địch cũng không thể ngăn nổi cuộc sống đang đâm chồi, nảy lộc
trên mảnh đất này. Đêm ấy, kéo đầu vợ gối lên cánh tay mình, Lân bỗng bật cười.
Rồi không nhịn được, anh cười như nắc nẻ khiến Khứu hoảng quá, bật dậy, nhìn
anh chăm chắm, mắt đầy hoảng hốt. Cô thấy nước mắt cứ nhoèn ra trên mắt chồng
mình. Mãi Lân mới kể lại được câu chuyện của hai người du kích trẻ ban sáng với
vợ. Hai vợ chồng rúc rích mãi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét