Thứ Ba, 31 tháng 1, 2023
Mong manh ký ức
Bóng quân phục màu xanh xoẹt qua vùng ký ức thương nhớ mong
manh, tôi giật mình bàng hoàng bật ra một cái tên: Thọ. Tôi tăng ga đuổi theo.
Người bỗng run lên vì mừng rỡ. Xoạch! Tôi và xe lăn đùng ra giữa đường, chiếc
xe đi trước đột nhiên rẽ ngang cũng đổ nghiêng, bánh sau quay tít. Thôi! Không
ai bị sao cả là may rồi. Cái chị này đi chẳng quan sát gì cả, suýt chút nữa…
Tôi chưa hết bàng hoàng giữa những xì xào xung quanh. Bóng quân phục màu xanh dắt
xe tôi vào lề đường, ân cần đến độ tôi quên mất đầu gối đang đau nhói. Không phải
Thọ. Người này trẻ hơn, chỉ có dáng người cao cao là giống. Đứng một lúc lâu
tôi mới tĩnh trí trở lại sau cú va chạm kinh hoàng. Thật ngớ ngẩn. Dẫu đó có phải
là Thọ chăng nữa mình đuổi theo cũng để làm gì?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Valentine cho người chưa gặp mặt
Valentine cho người chưa gặp mặt Trong nhiều lần bay qua Mỹ thăm gia đình, chúng tôi thỉnh thoảng có những chuyến layover tại một trong nhữn...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét