Thứ Ba, 31 tháng 1, 2023
Truyện ngắn Nguyễn Thị Mai Phương: Tha hương
Truyện ngắn Nguyễn Thị
Sau nhiều đêm trằn trọc không ngủ, Mẫn quyết định thực
hiện chuyến đi ấy. Chuyến đi mà suốt mấy chục năm qua, nó luôn nhấm nhói trong
lòng, luôn nhồi lên đầu Mẫn một câu hỏi: Không biết nơi ấy giờ thế nào? Hình
như trong mơ hồ xa khuất lắm của kí ức, Mẫn vẫn nhớ một vài cảnh vật cụ thể, một
bóng hình cụ thể.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét