Thứ Ba, 31 tháng 1, 2023
Non cao rừng thẳm
Ngày em ra đi cuối thu khi rừng đã no mùa. Mùa chín sẫm cỏ
cây tràn non cao sừng sững. Lưng trời vách đá bạc tựa mắt nhìn như níu bước
chân ai. Nhớ tiếc, buồn thênh. Chuyện xưa rồi, sao mỗi khi ý nghĩ trở lại quê
nhà lại hiện dáng em gầy thủơ ấy. Cái dáng đang độ bứt kén tuổi thơ, chuyển thì
thiếu nữ vừa đi vừa ngoái lại nhìn. Em đang thu lại lần nữa ngôi nhà xưa vào
thương nhớ trước lúc ra đi, hay ngóng tôi đến tiễn em như đã hẹn?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Valentine cho người chưa gặp mặt
Valentine cho người chưa gặp mặt Trong nhiều lần bay qua Mỹ thăm gia đình, chúng tôi thỉnh thoảng có những chuyến layover tại một trong nhữn...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét