Thứ Ba, 31 tháng 1, 2023
Nói với em về một cơn mưa
Giữa thành phố có đến hàng tỷ người không hiểu sao tôi
lại chỉ chú ý đến một mình em. Chung quy chỉ tại trận mưa hôm ấy quá to, quá
dai. Từ trước đến giờ, ở Sài thành mưa đấy mà tạnh đấy. Chả có vậy người ta đã
đưa cái kiểu thời tiết “Trời Sài Gòn thoắt mưa, thoắt nắng…” vào trong thơ. Sau
trận mưa ấy, tôi cứ nghĩ quẩn rằng, chả lẽ ông Tơ, bà Nguyệt già cả đến lẩm cẩm
rồi vẫn không chịu nghỉ hưu nên mới chọn cơn mưa sầm sập, tối tăm trời đất làm
cơ duyên mai mối để tôi gặp em?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét