Thứ Ba, 31 tháng 1, 2023
Đồng xa nghi ngút
“Có khói không anh?”. Chị hỏi, người nhổm hẳn dậy. Anh
đang nằm, hai tay vòng ôm lấy chị “Anh đã bảo nhiều lần rồi, không có em ạ, mà
chỉ có cây gạo ở đầu đình nở hoa về tháng hai, đỏ lắm, đi xa lâu, chỉ nhớ về
nó, như những cục máu treo, cháy hết mình, từ từ rơi xuống, lại để một vệt hằn
in trên đất, tang thương và não nề, anh vẫn nhớ, nhớ như in”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét