Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2025
Sóng đem nguồn vui
Sóng đem nguồn vui
Cũng như bao gia đình cuả miền Nam sau năm 75, nhà tôi hồi đó thê thảm lắm. Mẹ tôi một nách bốn con nhỏ, chị tôi lớn nhất 11 tuổi rải dài tới cậu em út vừa được 1 tuổi. Mẹ không được đi dạy nữa mà phải đạp xe mỗi ngày hơn 20 km buôn bán để nuôi chị em tôi và thăm ba ở tù Tiên lãnh mỗi ba tháng. Có những ngày mẹ phải về ở nhà cậu vài hôm để lo cấy gặt trên miếng ruộng ông ngoại cho mẹ làm của hồi môn để có thêm vài ang gạo cho bữa cơm của gia đình. Tôi nhớ mẹ những ngày đó nhất. Nhớ mỗi bữa đi học về là nhìn vào góc nhà xem thử có thấy chiếc xe đạp của mẹ không. Thấy chiếc xe đạp là biết mẹ về vì mẹ lúc nào cũng bận làm một việc gì đó trong nhà. Tôi chẳng thấy mẹ ngồi chơi bao giờ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét