Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2025
Trương Đăng Dung, một cái tôi tự vấn
Trương Đăng Dung,
Tôi có dịp tiếp xúc với nhà thơ Trương Đăng Dung trong một cuộc hội ngộ thú vị cùng vài ba người bạn. Nhận được lời mời gặp gỡ một nhân vật có tiếng, ban đầu tôi có chút e ngại nhưng khi nói chuyện cùng nhà thơ, khoảng cách dường như cũng dần được kéo gần hơn. Nụ cười gần gũi trên gương mặt phúc hậu cùng cách bắt chuyện khá duyên của ông làm không khí cuộc gặp càng lúc càng trở nên gần gũi, chan hòa. Bay về Hà Nội sau chuyến công tác ở Đà Nẵng, nhà thơ gửi liền tặng tôi hai tập: “Những kỉ niệm tưởng tượng” và “Em là nơi anh tị nạn”. Hai tập thơ mỏng mảnh, trang trí bìa đơn giản, mỗi tập chỉ 25 bài thơ nhỏ được sắp xếp theo một trình tự hợp lí, gói gọn biết bao tình ý, nỗi niềm trong đời thơ của thi sĩ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét