Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

Thơ hay về mùa Hạ

Thơ hay về mùa Hạ
NHỮNG CÂU TỤC NGỮ HAY NHẤT VỀ MÙA HẠ
Bán quạt mùa đông
mua bông mùa hè.
Bò đẻ tháng năm nỏ bằm thì thui.
Chim ngói mùa thu, chim cu mùa hè.
Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối.
Đông chết se, hè chết lụt.
Học như quốc kêu mùa hè.
Hữu bì hữu cốt vô thân nhục
Nghi xuân nghi hạ, bất nghi đông.
(Có da có xương, không có thịt
Chỉ mùa xuân, 

mùa hạ được nhắc đến, 
mùa đông thì không).
Lo trẻ mùa hè không bằng lo bò què tháng sáu.
Mùa đông mưa dầm gió bấc,
Mùa hè mưa to gió lớn,
Mùa thu sương sa nắng gắt.
Mùa hè ăn cá sông, mùa đông ăn cá biển.
Mùa hè cá sông mùa đông cá ao
Mùa hè đang nắng cỏ gà mọc trắng trời mưa.
Mùa hè đóng bè làm phúc.
Mùa hè buôn bông, mùa đông buôn quạt.
Sim, nang, sang, sú.
(Những quả ở rừng núi Nghệ Tĩnh thường có vào mùa hè)
Thơm tho chi mít mùa đông,
Khôn ngoan chi gái lộn chồng mà khen.
(Mít chín mùa hè mới ngon, 

mít mùa đông là mít trái mùa không ngon)
Thà liếm môi liếm mép còn hơn ăn chép mùa hè.
Tiếc thay hoa hỡi là hoa
Mùa xuân chẳng nở nở ra mùa hè.
Trẻ con mùa hè, trâu què mùa đông.
Trẻ mùa hè như bò què tháng sáu.
Tháng chín nhịn ăn rau muống.
(Rau muống ngon ở mùa hè 

đến tháng chín rau muống đã già không ngon)
Tháng giêng trồng đậu
Tháng hai trồng cà
Tháng ba cày vỡ ruộng ra
Tháng tư làm mạ mưa sa đầy đồng.
(Sưu tầm)
NHỮNG CÂU CA DAO HAY NHẤT VỀ MÙA HÈ
Đàng mòn nhơn nghĩa không mòn
Đây tôi giữ dạ bia son sắt cầm
Xin ai đừng bỏ nghĩa ai
Cất lên than một tiếng ai hoài cũng thương
Viết lên một gánh can trường
Nặng nhẹ cũng gánh cứ đường mà đi
Nặng thời tối nghỉ một khi
Nhẹ thời chậm rãi mà đi hoài hoài
Gánh tôi còn gánh trên vai
Thói thường người nói nào ai gánh rồi
Phần tôi gánh nặng tôi ngồi tôi than
Cất tiếng kêu bà quán bên đàng
Mai giờ có gặp bạn vàng tôi không?
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Nghĩa nhơn bảng lảng kêu không thấy trời
Nước mắt liền nhỏ liền rơi
Liền thương liền nhớ liền rời liền xa
Trông em không thấy em ra
Năm bảy mùa hạ, năm ba mùa hè
Trách bà Nguyệt lững thững không xe
Đôi ta lững thững như bè rã đôi.
Đêm qua lốp đốp mưa rào,
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa
Đôi bên bác mẹ thì già
Lấy anh hay chữ để mà cậy trông
Mùa hè cho chí mùa đông

Mùa nào áo ấy cho chồng đi thi
Hết gạo em lại gánh đi
Hỏi thăm chàng học trọ thì nơi nao
Hỏi thăm phải ngõ mà vào
Vai đặt gánh gạo, miệng chào: Kìa anh
Chàng giận thì thiếp làm lành
Miệng cười hớn hở rằng anh giận gì
Thôi thôi đừng giận em chi
Muốn lấy vợ lẽ em thì lấy cho
Hay là lấy vợ nhà trò
Hết bao tiền của em lo cho chàng.
Chị Xuân đi chợ mùa hè,
Mua cá thu về chợ hãy còn đông,
Chị Hươu đi chợ Đồng Nai,
Bước qua Bến Nghé ngồi nhai thịt Bò.
Con trẻ mùa hè như bè tháng sáu
Mượn máu còn hơn cháu chồng
Chim trời ai dễ đếm lông
Nuôi con ai nỡ kể công tháng này.
Con ác là nó nằm đầu hè
Nó kêu tréo que tréo quảy,
Em có chồng như bụi trảy còn non
Nhìn em rồi lại nhìn con
Có chồng lâu lắc, sao nói còn như xưa?
Lẽ nào nẫu để như xưa
Ngoi nam còn ướt đất, huống chi mưa tháng mười?
Con cuốc kêu khắc khoải mùa hè
Làm thân con gái phải nghe lời chồng
Sách có chữ phu xướng phụ tòng
Làm thân con gái lấy chồng xuất gia
Lấy em về thờ mẹ kính cha
Thờ cha kính mẹ ấy là người ngoan.
Dưng dưng như cá vào lờ,

Khi vào thì dễ, bây giờ khôn ra.
Tiếc thay hoa hỡi là hoa,
Mùa xuân chẳng nở, nở ra mùa hè!
Tiếc thay hoa nở làm chi,
Hoa nở lỡ thì, lại phải mùa đông?
Chồng lớn vợ bé đã xong,
Chồng bé vợ lớn trong lòng đắng cay.
Hỡi cô mà thắt bao xanh
Có về Kim Lũ với anh thì về
Kim Lũ có hai cây đề
Cây cao bóng mát gần kề đôi ta
Tình sâu không quản đường xa
Nhà anh cao rộng cũng là nhà em
Nhà anh có con sông êm
Cho em tắm mát những đêm mùa hè.
Một tình thiếp giữ lời thề
Hai tình chờ đợi đêm khuya lạnh lùng.
Ba tình gánh cát bể đông
Bốn tình chờ đợi tơ hồng khéo xe
Năm tình mọi hội mọi hè
Sáu tình chỉ quyết xe tơ đá vàng.
Bảy tình bia tạc chữ vàng
Tám tình em quyết lấy chàng, chàng ơi!
Chín tình nhớ mãi không nguôi
Mười tình tính chẳng sang chơi với tình.
Tình còn vương nợ ba sinh
Tình ơi! Có gỡ cho tình mấy không.
Chăn tình tình đắp mùa đông
Áo tình tình mặc cho xong mùa hè.
Tay tình tình vốn ngồi kề
Chân tình tình vẫn đi về sớm trưa.
Nón tình tình đội cũng vừa
Ông Tơ bà Nguyệt khéo lừa đôi ta.
(Sưu tầm)
NHỮNG CÂU CA DAO 
HAY NHẤT VỀ MÙA HÈ (tt)
Khi con thức Mẹ cho con bú
Khi con lú Mẹ lại ru hời
Nuôi con cực lắm con ơi
Chỉ mong cho con lưng dài vai rộng
Để lấp biển vá trời như ai!
Mẹ thương con ngồi cầu Ái Tử
Vợ trông chồng đứng núi Vọng Phu
Mai đây bóng xế trăng lu
Con ve kêu mùa hạ
Biết mấy thu đợi chờ.
Mình rồng đuôi phụng le te,
Mùa xuân ấp trứng mùa hè nở con.
Là cây gì?
(cây cau)
Muống than thân muống
Bứt đọt nấu canh,
Anh than thân anh.
Vợ con chưa có.
Người nói lòng nọ,
Kẻ nói lòng kia.
Liều mình như súng bắn bia.
Biết làm sao cho đặng sớm khuya cùng nàng.
Khuyên em có bấy nhiêu lời,
Thủy chung như nhất là người phải nghe.
Mùa đông lụa lụa the the.
Mùa hè bán bạc hoa xòe sắm khăn.
Sắm gối thì phải sắm chăn.

Sắm gương, sắm lược, sắm ngăn đựng trầu.
Sắm cho em: đôi lược chải đầu.
Cái ống đựng sáp vuốt đầu cho xinh.
Mùa đông môi xám như chì
Mùa hè dạ sậm khác gì hòn than
Áo manh che trận gió hàn
Đầu trần nắng lửa mưa chan dãi dầu
Ối mẹ đâu, ối cha đâu
Đi đâu mà bắt con hầu người ta
Tưởng tình nghĩa mẹ, công cha
Chưa đền chút đỉnh xót xa dạ này.
Năm ngoái lên ngọn sông Ngâu
Dầm sương dãi nắng chẳng tìm đâu bằng nàng
Năm nay anh về, lắm bạc nhiều vàng
Để anh sắm sửa thời nàng lấy anh
Lấy anh, anh sắm sửa cho
Sắm ăn, sắm mặc, sắm cho chơi bời
Khuyên em có bấy nhiêu lời
thủy chung như nhất là người phải nghe
Mùa đông lụa lụa the the
Mùa hè bán bạc hoa xoè sắm khăn
Sắm gối thì phải sắm chăn
Sắm gương, sắm lược, sắm ngăn đựng trầu
Sắm cho em đôi lược chải đầu
Cái ống đựng sáp, vuốt đầu cho xinh.
Phải chi sông có cái cầu
Thiếp qua thiếp giải cái sầu chàng nghe
Ai làm chén nọ xa ve
Mùa xuân thiếp đợi, mùa hè chàng trông
Biết là có đặng hay không
Đó chờ đây đợi uổng công hai đàng.
Trèo lên cây khế nửa ngày
Ai làm chua xót lòng này khế ơi!
Khế chết khế lại mọc chồi

Để sung mọc nhĩ để hồi đeo hoa
Đôi bên bác mẹ cùng già
Lấy anh hay chữ để mà cậy trông
Mùa hè cho chí mùa đông
Mùa nào áo ấy cho chồng đi thi
Hết gạo thiếp lại gánh đi
Hỏi thăm trường học vậy thì nơi nao
Hỏi thăm đến ngõ thì vào
Tay cắp thúng gạo miệng chào thưa anh
Trong thì mặc áo đào xanh
Ngoài thì bươm bướm bay quanh dập dìu.
(Sưu tầm)
CON ĐƯỜNG XƯA ĐI HỌC
Con đường xưa đi học
Nắng mượt vàng chân đê
Có người em gái nhỏ
Từng buổi đợi nhau về.
Em một thời leo nhãn
Anh một thời lội sông
Một thời ôm cặp sách
Hát chạy rong trên đồng.
Con đường xưa đi học
Đôi bướm vàng chợt bay
Tóc em ngỡ là gió
Áo em ngỡ là mây.
Em một thời ép lá
Anh một thời làm thơ
Một thời nhặt phượng đỏ
Tiếng ve sầu lơ ngơ.
Con đường xưa đi học
Hai đứa giờ hai nơi
Em theo người xứ lạ
Anh lưu lạc phương trời.
Em quên thời áo trắng
Rơi nỗi buồn đâu đây
Con đường anh trở lại
Thăm thẳm một màu mây.
1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 

NXB Đà Nẵng 1997)
VẪN CÒN ĐÂY
(Tặng Cảnh Tiên và lớp 11E)
Vẫn còn đây
Năm công chúa ngày xưa
Năm cô bé với năm cái cười rất "quái"!
Mùa xuân đi qua rộn ràng trong lớp ấy
Có chú ve sầu chợt thức khóc trên cây.
Vẫn còn đây
Năm tà áo trắng tung bay
Năm nhịp guốc cùng khua đều lóc cóc
Xe vẫn dựng quanh những hàng bún ốc
Hoa điệp rơi vàng trong nhịp muỗng leng keng.
Vẫn còn đây
Năm bài hát thân quen
Năm giọng "hú" của một thời tóc bím!
Những chiếc nơ xanh, trắng, vàng, đỏ, tím
Vẫn lúc lắc bay, ngúng nguẩy trong chiều…
Kỷ niệm vọng về từ năm tháng cô liêu
Trang giấy cũ bỗng nhớ nhung màu phượng cũ
Một chiếc lá rơi giữa sân trường nắng rũ
Mùa hạ đâu rồi
Áo trắng ấy
Ngày xưa?
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 

NXB Đà Nẵng 1997)
THÁP CÁNH TIÊN
Ta lại về thăm tháp Cánh Tiên
Long lanh nắng xuống, bóng sương chìm
Cánh chim nào động trời hoang dã
Mà chiều Bình Định gió như im?
Em ở đâu rồi em gái nhỏ
Bâng khuâng màu áo trắng như mây
Cứ ngỡ em còn bên tháp cổ
Ngại ngùng như thuở mới chia tay.
Em ép cho ta cánh phượng hồng
Để mùa hạ ấy hóa mùa đông
Để mùa thu rụng trên trang sách
Một xác bướm khô, xác nỗi lòng.
Cây vẫn liền cây, lá vẫn xanh
Đá rêu trầm mặc, nắng tơ mành
Có bóng tiên về trên đỉnh tháp
Lung linh nhịp múa điệu Chiêm Thành.
Em xa ta rồi, sao nỡ xa
Cánh Tiên tháp đứng khói sương nhòa
Trăng lạnh cuối chiều trăng lạnh mãi
Có hay trăng lạnh ướt hồn ta?
Bình Định 1994
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng

NXB Đà Nẵng 1997)
NGƯỜI ĐI TÌM HOA
Tôi đi tìm hứng mai vàng
Hoa vừa mới nở đã tàn còn đâu
Mùa xuân nước chảy chân cầu
Tìm hoa bỗng nhặt nỗi sầu mênh mông.
Tôi đi tìm hứng hoa hồng
Nụ hoa đỏ thắm bềnh bồng hơi sương
Vườn ai kín cổng cao tường
Tìm hoa lại gặp nỗi buồn cách ngăn.
Tôi đi tìm hứng bằng lăng
Màu hoa tím ngát tháng năm học trò
Tuổi thơ rơi rụng bao giờ
Tìm hoa chỉ thấy bụi mờ lối xưa.
Tôi đi trong nắng rồi mưa
Tìm hoa tìm đến bây giờ: tay không!
Một chiều lóng ngóng bên sông
Tìm hoa chợt vướng hương nồng tóc em.
1996
(Tập thơ Hạ Nhớ 

NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
HÈ VỀ TỪ THÁNG SÁU
Hè về từ tháng sáu
Bụi phấn lặng lờ rơi
Mắt em chừng vời vợi
Giảng đường rồi xa xôi.
Hè về từ tháng sáu
Sân trường lất phất mưa
Bâng khuâng hồn hai đứa
Bơ vơ gió cuối mùa.
Hè về từ tháng sáu
Náo nức một mùa thi
Lặng trao chùm phượng vĩ
Áo trắng ngày em đi.
Hè về từ tháng sáu
Mực tím dần phôi pha
Ngậm ngùi lên hoa lá
Nẻo xưa nắng nhạt nhòa.
1994
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng  

NXB Đà Nẵng 1997)
VỀ TRƯỜNG CŨ
Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em, ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh, trắng heo may.
Lớp học nhìn ra những cánh đồng

Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng?
Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời, gió ngát hương.
Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng: Mẹ ơi!...
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng  

NXB Đà Nẵng 1997)
NGÀY XƯA NHỚ TUỔI HỌC TRÒ
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng.
Sau em, tôi cũng ngập ngừng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao lại ngại, ngại rồi không... trao!
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỷ niệm đi vào tháng năm
Để giờ em đã xa xăm
Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa...
1994
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
HẠ NHỚ
Tặng Minh Thu
Là nhớ gì không nhỏ?
Ngày ấy em rời trường
Nắng chiều vương trong mắt
Ngập ngừng và mông lung.
Ta ngẩn ngơ lặng ngắm
Cánh phượng hồng rụng rơi
Sân trường mùa hạ thắm
Bóng em xa, xa rồi...
Là thấy gì không nhỏ?
Sao vội vàng quay lưng
Đầu cành ve nức nở
Chiếc lá sầu rưng rưng.
Bước giày em thầm lặng
Bỗng chốc hóa xa vời
Ta về qua cửa lớp
Bụi phấn còn rơi rơi.
Là xa rồi đấy nhỏ
Kỷ niệm những ngày thơ
Người em xưa áo trắng
Hình bóng giờ trong mơ.
Trời xanh kia thăm thẳm
Mùa hạ biết còn không
Mùa thu sao đến chậm
Để buồn ta mênh mông?
1994
(Tập thơ Hạ Nhớ 

NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
NHỮNG CÂU CA DAO 
HAY NHẤT VỀ MÙA HÈ (tt)
Buồn vì một nỗi tháng Giêng
Con chim cái cú nằm nghiêng thở dài
Buồn vì một nỗi tháng Hai
Đêm ngắn ngày dài thua thiệt người ta
Buồn vì một nỗi tháng Ba
Mưa dầu nắng lửa người ta lừ đừ
Buồn vì một nỗi tháng Tư
Con mắt lừ đừ cơm chẳng muốn ăn
Buồn vì một nỗi tháng Năm
Chưa đặt mình nằm gà đã gáy kêu
Bước sang tháng Sáu lại đều.
Chừng nầy đứng bóng giữa trưa
Bớ ông chủ ruộng sao chưa xuống đồng
Mồng tám tháng tư không mưa
Bỏ cả cày bừa mà lấp lúa đi.
Cấy lúa lúa trổ ra lăn
Kẻ trộm gặt mất con ăn bằng gì
Con ăn lộc sắn lộc si
Con ăn bằng gì cho đến tháng năm.
Chim gì kêu suốt mùa hè,
Nó kêu “nước nước” ven đê, ven đường?
Chim gì kêu chẳng ai thương,
Kêu ra người mắng tìm đường bay xa?
Chim gì kêu giữa tháng ba,
Giục chùm vải chín là đà bên sông?
Chim gì nhảy nhót trên đồng,
Trên lưng trâu đậu mà trông luống cày?
Chim gì làm tổ trên cây,
Chim gì sẵn đó đẻ ngay tức thì,
Đẻ rồi chắp cánh bay đi,
Ấp nở mặc trứng, con thì không nuôi?
Chim gì mà lượn trên giời,
Rình con gà nhỏ làm mồi nó ăn?
Chim gì bé tị lăn tăn,
Làm tổ cây ngáinhện chăng ven đường?
Chim gì đuôi, cánh màu vàng,
Véo von cho cả xóm làng đều thân?
Chim gì bay ra ầm ầm?
Chim gì ăn tối âm thầm đó ai?
Chim gì hót đủ trăm bài?
Chim gì mặt nguyệt xòe dài lông đuôi?
Chim gì chả thấy ai nuôi,
Chỉ đậu cửa điện, đứng nơi cửa đền?
- Chờ anh đã mãn tháng Tư
Anh không bước tới, em ừ nơi xa
Mời anh mười sáu qua nhà
Ăn trầu uống rượu nơi xa em kết nguyền
- Phải chi em nói tận từ
Thì anh bước tới tháng Tư đã rồi
Vì em ăn nói lôi thôi
Nơi xa họ bước tới đã rồi còn đâu
- Mời anh mười sáu qua nhà?
Mất lòng anh chịu, qua nhà thì không
Anh nguyền cùng em nước mắt chảy bằng sông
Buổi tiền duyên không đặng vợ chồng thì thôi.
Đói lòng ăn trái khổ qua
Nuốt vô thì đắng, nhả ra bạn cười
Bạn cười thì mặc bạn cười
Tháng năm đi cưới tháng muời có con.
Gặp anh em hỏi vài lời
Tháng năm khô hạn chim trời ăn chi
- Chim trời thì hưởng lộc trời
Cớ sao em bậu hỏi lời đón ngăn.
Một năm chia mười hai kỳ
Thiếp ngồi thiếp tính làm gì chả ra
Tháng giêng ăn tết ở nhà
Tháng hai rõi rãi quay ra nuôi tằm.
Tháng ba đi bán vải thâm
Tháng tư đi gặt, tháng năm trở về.
Tháng sáu em đi buôn chè
Tháng bảy tháng tám trở về đong ngô.
Chín mười cắt rạ đồng mùa
Một chạp vớ được anh đồ dài lưng.
Anh ăn, rồi anh lại nằm.
Làm cho thiếp phải quanh năm lo phiền.
Chẳng thà lấy chú lực điền
Gạo bồ thóc đống, còn phiền nỗi chi!
Mình về đường ấy bao xa
Hay về Vân Cước với ta hỡi mình
Vân Cước có cầu đá xinh
Có sông tắm mát có đình nghỉ ngơi
Tháng tư thì đi xem bơi
Tháng bảy xem nước, mấy nơi vui bằng.
Nhất cao là núi Đan Nê

Nhất đông chợ Bản, nhất vui chợ Chùa
Vải chợ Chùa năm quan một tấm
Em mua về dãi phẩm cho tươi
Một năm được mấy tháng vui
Tháng sáu là một, tháng mười là haị.
(Sưu tầm)
NHỮNG CÂU CA DAO 
HAY NHẤT VỀ MÙA HÈ (tt)
Bữa rày chén đã xa ve
Mùa xuân thiếp đợi, mùa hè chàng trông
Nay chừ én Bắc nhạn Đông
Én có xa bụng én biết, nhạn có xa lòng nhạn hay.
Cực lòng thiếp lắm chàng ơi
Kiếm nơi khuất tịch, thiếp ngồi thở than
Than vì cây lúa lá vàng
Nước đâu mà tưới nó hoàn như xưa
Trông trời chẳng thấy trời mưa
Lan khô huệ héo, khổ chưa hỡi trời.
Mùa đông môi xám như chì
Mùa hè dạ sậm khác gì hòn than
Áo manh che trận gió hàn
Đầu trần nắng lửa mưa chan dãi dầu
Ối mẹ đâu, ối cha đâu
Đi đâu mà bắt con hầu người ta
Tưởng tình nghĩa mẹ, công cha
Chưa đền chút đỉnh xót xa dạ này.
Nhịp chày giã dó nhặt thưa
Đèn le lói sáng lòng ngơ ngẩn buồn
Nhớ ai mê mẩn tâm hồn
Thương ai mong đợi mỏi mòn tháng năm.
Nắng tháng tư nắng gieo sầu đám mạ
Bao giờ mưa hạ cho tươi tốt ruộng đồng
Thấy em gặt lúa bên sông
Mà dạ anh xót, mà lòng anh đau.
Ở đây có đứa lấy trai
Cho nên trời hạn nắng hoài không mưa.
Ông sư ăn đỗ trộn kê
Ăn quýt mùa hè, phải chỗ quýt hôi.
Trời mưa mang áo ra phơi
Đến khi trời nắng mang tơi đi cày
Hạn hán thì ruộng nước đầy
Mưa giông nứt nẻ ruộng lầy ai ơi.
Tháng năm gặt hái đã xong
Nhờ trời một mẫu năm nong thóc đầy
Năm nong đầy, em xay em giã
Trấu ủ phân cám bã nuôi heọ
Sang năm lúa tốt tiền nhiều
Em đem đóng thuế, đóng sưu cho chồng.
Đói no có thiếp có chàng
Còn hơn chung đỉnh giàu sang một mình.
Tháng năm cho chí tháng mười
Năm mười hai tháng em ngồi em suy:
Vụ chiêm em cấy lúa đi
Vụ mùa, lúa dé, sớm thì ba trăng,
Thú quê, rau cá đã từng
Gạo ngon, cơm trắng chi bằng tám xoan
Việc nhà em liệu lo toan
Khuyên chàng học tập cho ngoan kẻo mà.
Trời làm tháng sáu giá chân
Tháng một nằm trần nóng đổ mồ hôi

Con chuột kéo cày lồi lồi
Con trâu bốc gạo vào ngồi trong cong
Vườn rộng thì thả rau rong
Ao sâu giữa đồng vãi cải làm dưa
Con bò đi tắm ban trưa
Một đàn con vịt cày bừa ruông nương
Con voi nằm ở gầm giường
Cóc đi đánh giặc bốn phương nhọc nhằn
Chuồn chuồn thấy cám liền ăn
Lợn kia thấy cám nhọc nhằn bay qua
Trời mưa cho mối bắt gà
Thòng đong con cấn đuổi cò lao xao
Lươn nằm cho trúm bò vào
Một đàn cào cào đuổi bắt cá rô
Thóc giống cắn chuột trong bồ
Lá lúa lá mạ đuổi vồ chân trâu
Chim chích cắn cổ diều hâu
Gà con tha qua biết đâu mà lần
Cầy cáo thì đuổi chó săn
Một đàn con chuột đuổi ăn con mèo.
Tháng Năm tháng Sáu, mặt trời đi chệch
Tháng Bảy, tháng Tám mặt trời đi xiên
Em là phận gái thuyền quyên
Đừng cho sóng dợn, đò nghiêng nước vào
Đò nghiêng sóng dợn ba đào
Trong dễ thấy đục, nhưng đục nào thấy trong.
Vì ai bướm nọ xa ve
Mùa đông thiếp đợi, mùa hè thiếp trông
Cảm thương thiếp bắc, chàng đông
Tiếc người có nghĩa mà không gặp mình
(Sưu tầm)
ĐẠI ĐẾ VÀ NHỎ PHÙ THỦY
Ta Đại Đế về thăm vương quốc cũ
Thăm cánh đồng xưa mây trắng lưng đồi
Thuở chăn trâu chơi lội sông đánh giặc
Ta đủ tài thành Đại Đế lên ngôi.
Lấy tre lá dựng lâu đài tráng lệ
Lấy cờ lau làm hiệu lệnh vương quyền
Bao tướng lãnh, bao thần dân thần phục
Trâu theo bầy theo Đại Đế uy nghiêm.
Nhưng Nhỏ Phù Thủy môi hồng dễ ghét
Cùng bọn nữ yêu đỏng đảnh tóc dài
Thích chọi phá, thích leo trèo la hét
Khiêu khích ta đạp ngã những lầu đài.
Ta giận dữ đòi yêu ma quyết chiến
Đại Đế ra quân đội ngũ trùng trùng
Chỉ một trận giặc thù thua khiếp vía
Vứt gậy chạy dài nhốn nháo bến sông.
Nhỏ Phù Thủy biết quân mình sức kiệt
Đem bọn yêu lẩn trốn tận rừng sâu
Ta thừa thắng xua đại quân đuổi đánh
Bỗng phục binh, bị đá ném lỗ đầu!
Vết sẹo nhỏ hóa đôi bờ ngăn cách
Chẳng nhìn ai như hận oán nghìn đời
Ta lên tỉnh tháng năm dài biệt xứ
Vẫn nhớ thầm một vương quốc xa xôi...
Nhỏ Phù Thủy ai ngờ thành cô giáo!
Mắt xinh xinh e lệ dưới mây chiều
Ta Đại Đế giờ cúi hàng quy phục
Khẩn xin nàng ban tặng trái tim yêu!...
1997
(Tập thơ Hạ Nhớ  

NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
KHÚC HÁT NGÀY RA TRƯỜNG
Thôi, từ giã giảng đường
Từ giã tuổi sinh viên
Chúng mình ra đi để mang hoài nỗi nhớ
Hoa phượng vĩ chiều nay tưng bừng nở
Đỏ thắm ven trời. Những cánh chim bay.
Ngày mai xa rồi ta biết nói gì đây
Ánh mắt ấy nhìn ai chợt có gì khang khác!
Tạm biệt nhé con đường về xanh mát
Bao dấu chân xưa. Sao xao xuyến bồi hồi?
- Em sẽ về miền đất ấy xa xôi...
Lời nói khẽ như bao lời muốn nói
Mái trường xa sẽ đón chào cô giáo mới
Và tình yêu thoảng nhẹ trong chiều.
Họ bên nhau chưa nói được nhiều
Lòng mải hẹn những phương trời xa lắc!
Để những ước mơ thầm thì khẽ hát
Khúc - hát - vào - đời những mơ ước lứa đôi...
1994
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng  
NXB Đà Nẵng 1997)
CHỢ QUÊ
("Nhất Y nhì Dược tạm được Bách Khoa ...")
Chợ quê trên chợ dưới thuyền
Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều
Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu
Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ
Từ ngày con nhện lửng lơ
Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!
Em cười chẳng biết với ai
Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu...
Một hôm tôi quyết hỏi liều
Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây?
Em đùa nhắn gió thách mây
Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy...
Ai ngờ từ đấy phân ly
Bảy năm biền biệt tôi đi không về
Giận em ném lại câu thề:
"Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..."
Giảng đường sớm nắng chiều mưa
Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy
Thế rồi phượng thắm mùa thi
Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời...
Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong
Thuyền em vẫn đậu bên sông
Gặp em tay níu tay bồng... bốn con!...
Áo ai giờ nhạt màu son
Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê...
1994
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997)
CON THUYỀN GIẤY
Con thuyền xưa bằng giấy
Anh thả vào ước mơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Bập bềnh trên sóng nước.
Em ngồi bên cửa lớp
Con thuyền ghé làm quen
Em đẩy. Thuyền lật nghiêng
Lắc lư rồi trôi tiếp!
Em cười đôi mắt biếc
Màu áo trắng như mơ
Con thuyền cũng ngẩn ngơ
Lặng trôi và trôi mãi...
Con thuyền nay bằng giấy
Anh thả về tuổi thơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Cũng bồng bềnh sóng nước.
Nhưng người em thuở trước
Năm tháng ấy về đâu?
Con thuyền cũ nghiêng chao
Giữa đôi dòng thương nhớ.
Trời mưa bong bóng vỡ
Phượng rụng ướt mùa thi
Có một chiếc thuyền đi
Bên thềm xưa trôi mãi...
1994
(Tập thơ Hạ Nhớ 

NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
CHIỀU HƯNG LONG
Hưng Long nắng đỏ bụi hồng
Mênh mông biển lúa, bềnh bồng biển mây
Hương đồng gió chạm khẽ bay
Hoàng hôn khẽ xuống chạm ngày vào đêm...
Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng 

NXB Đà Nẵng 1997)
QUA TRƯỜNG CŨ
Con đường xưa là lá
Lá bây giờ thành hoa
Hoa phượng hồng lệ đỏ
Đỏ mắt nhớ người xa.
Tóc em xưa là gió
Gió bây giờ thành mây
Mây lặng lờ cuối phố
Ai buồn mây có hay?
Áo em xưa là nắng
Nắng bây giờ thành mưa
Mưa oà rơi vụn vỡ
Trắng lạnh mờ lối xưa.
Ngôi trường xưa là nhớ
Nhớ bây giờ thành thương
Thương một thời thơ dại
Mực tím rơi bên đường.
1997
(Tập thơ Hạ Nhớ  

NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
BẾN CŨ
Chào năm tháng ta quay về bến cũ
Tìm tuổi thơ bàng bạc mảnh trăng chiều
Dòng sông xưa con đò giờ khuất bóng
Mây nước vang buồn vọng gió cô liêu.
Ta ngơ ngác giữa hai bờ thực ảo
Hỏi hoàng hôn sao chẳng thấy em về
Mở trang vở ta giở tìm chữ nhớ
Hoa gạo đốt lòng cháy rực trời quê.
Đây bến cũ người lái đò đâu mất?
Khi ta về người đã mãi đi xa
Trăng không khóc sao chòng chành lệ ứa
Mưa phương nào hay mưa ở hồn ta?
Đây con sóng đưa ta thời đi học
Ta vô tư, đánh mất đến bây giờ
Đâu áo trắng? Đâu tiếng cười năm ấy?
Để sân trường gió lạnh bớt bơ vơ...
1997
(Tập thơ Hạ Nhớ
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
RA TRƯỜNG
Xin gởi lại nỗi buồn của gió
Ta ra đi nghe lá rơi đầy
Giảng đường ấy ai ngồi để khóc
Ngước nhìn trời mây trắng vừa bay.
Xin gởi lại những chiều quán nhỏ
Giọt cà phê đắng nghét nụ cười
Đời sinh viên bao ngày rỗng túi
Trang báo nhàu nát tiếng mưa rơi.
Xin gởi lại con đường cơm áo
Bước gia sư rệu rã chân trần
Vị nước mắt cay xè miếng bánh
Nhớ quê nghèo nghèn nghẹn bâng khuâng.
Xin gởi lại mảnh trăng hiu hắt
Dãy lầu xa hun hút tối mù
Đêm ký túc chăn màn chợt thức
Ngoảnh mặt nhìn chỉ thấy ưu tư.
Xin gởi lại nụ tình mới chớm
Hóa hư vô bởi quá dại khờ
Nửa trái ngọt bỗng thành vị đắng
Em bây giờ hay ở trong mơ?
Xin gởi lại tháng ngày đại học
Ta ra đi xa biệt mái trường
Hành trang đó trái tim lửa đỏ
Nẻo đường đời mù mịt khói sương.
1997
(Tập thơ Hạ Nhớ  
NXB Tổng Hợp Đồng Nai 1999)
THƠ VIẾT Ở BIỂN VŨNG TÀU
Anh chỉ là chú còng trên cát
Chạy theo em khắp các bãi bờ
Rồi một hôm còng biến thành hoàng tử
Khi quơ càng bỗng gắp được câu thơ...
Vũng Tàu 2005
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương 

NXB Thanh Niên 2006)
MƯA CHIỀU XỨ HUẾ
Mưa chiều xứ Huế
Rào rào hạt vui
Ta qua Đập Đá
Sao mưa ngùi ngùi?
Đâu đò Đông Ba
Đâu vườn Vỹ Dạ?
Mưa xanh đầy lá
Mưa xám mù trời.
Mưa chiều xứ Huế
Áo tím về đâu
Ta cầm qua đó
Nụ buồn xanh xao.
Mưa ngàn dấu hỏi
Hỏi người sao xa?
Giọt rơi thành cỏ
Giọt vỡ thành hoa.
Mưa chiều xứ Huế
Một mình mình đi
Mưa mềm môi mặn
Mưa lạnh tràn mi.
Mưa ngàn dấu thương
Thương trường xưa vắng
Giọt tan màu nắng
Giọt bám màu sương.
Mưa chiều xứ Huế
Một thời phiêu diêu
Yêu người không nói
Nói người không yêu!
Chỉ còn mưa trắng
Trắng tuổi dại khờ
Chỉ còn giọt trắng
Trắng màu xa mơ.
1998
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm 

NXB Thanh Niên 2002)
MÂY
Ngày xưa mây ở trên trời
Ta rủ mây xuống làm người trần gian
Theo ta mây cũng lang thang
Những chiều tan học dưới hàng me xanh.
Thương thời cóc ổi qua nhanh
Một hôm mây lớn bỗng thành nàng tiên
Nàng tiên đã đẹp lại hiền
Sao mơ mộng mãi những miền xa xôi?
Bây giờ mây bỏ về trời
Mình ta ở lại sống đời trần gian...
Phố chiều ai đó lang thang
Lệ mây rơi nhớ ướt hàng me xưa!
1998
(Tập thơ Hạ Nhớ  
NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
KHÚC BIẾN TẤU 2 - THU 2007
Đê bao vỡ tại triều cường
Đường phố ngập tại mưa lớn
Không khí ô nhiễm tại thiếu cây xanh
Nhà đất quy hoạch treo tại cơ chế...
Có những điều rất thật
Sao không ai nói?
Tại bất tài
Và cũng tại lòng tham...
2007
NẮNG LỤA
Nắng lụa là em áo lụa bay
Áo bay trắng nắng, trắng vai gầy
Em đi sợi nắng cài trên tóc
Nửa chìm trong áo, nửa trong mây.
Ta đã thầm theo để nhớ thương
Lá rơi gởi nhớ xuống con đường
Tình ta gởi nhớ theo hương nắng
Nắng đốt phượng hồng gởi khói sương.
Ta chép bài thơ lên cánh mây
Câu thơ ngờ nghệch rớt trên cây
Em xa sao chẳng ngày quay lại
Để thấy thơ buồn hóa bướm bay.
Em có về không, có đợi không?
Hàng me phấp phỏng đứng như mong
Con đường xưa ấy mờ hun hút
Gió bụi thời gian cứ chất chồng.
Xin hãy dừng chân hỡi tháng năm
Lá rơi trên lá bước âm thầm
Nắng xưa vụn vỡ giờ vương vãi
Mảnh buồn, mảnh nhớ, mảnh xa xăm.
2001
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương  
NXB Thanh Niên 2006)
NHỚ PHAN RÍ
Đã lâu lắm anh không về Phan Rí
Chạy theo em những tối bắt còng
Đuốc lấp loáng trên triền cát ướt
Soi gió lùa lạnh buốt mùa đông.
Em mười sáu mắt xinh tròn lúng liếng
Thả hồn anh đắm đuối những bãi bờ
Gã còng nhỏ vung đôi càng lớ ngớ
Ngo ngoe nhìn gắp vụng hạt sương mơ.
Biển một bên- dập dềnh chao sóng
Em một bên- tóc lộng mây trời
Còng trên cát anh vồ cứ trượt
Kỷ niệm cười lấp lánh ánh sao rơi.
Bên bếp lửa đôi mình ngồi nấu cháo
Nước chợt sôi lúng búng những nỗi niềm
Anh thêm củi chỉ thêm vào bối rối
Khói cay nồng đặc quánh bóng biển đêm.
Tô cháo ấy em rắc đầy hành lá
Còng ngọt đậm đà, gạch đỏ hơn son
Anh húp mãi cạn cùng nỗi nhớ
Đến bây giờ vị đầu lưỡi còn ngon!
Anh đi xa nhớ miền quê biển
Nhớ mắt em xưa, nhớ món cháo còng
Gió du lãng trải tháng ngày phiêu bạt
Bỗng lặng lờ neo nhớ bến mong...
1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm 
NXB Thanh Niên 2002)
LỐI CŨ
Lang thang một tiếng chuông chùa
Sen hồng chợt nở nhớ mùa hạ xưa
Con đường gầy guộc nắng mưa
Em xa lối ấy
Sao chưa thấy về?
2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm 
NXB Thanh Niên 2002)
LỐI CŨ (bản tứ tuyệt)
Lang thang một tiếng chuông chùa
Sen hồng chợt nở nhớ mùa hạ xưa
Con đường gầy guộc nắng mưa
Em xa lối ấy... Sao chưa thấy về?
2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm 
NXB Thanh Niên 2002)
THÁNG BA
Tháng ba mùa hạ sớm
Bút bi tím làm thơ
Sợi buồn nghiêng lấp lánh
Trang giấy bỗng thẩn thờ.
Tháng ba tròn giọt nhớ
Rơi miền ký ức xưa
Một chiều qua lối đó
Áo em mờ trong mưa.
Tháng ba mùa xuân vọng
Vỡ tiếng cười pha lê
Tung tăng đàn bướm trắng
Ngơ ngác bước ai về.
Tháng ba một người khóc
Bóng thầy giờ nơi đâu
Con đò xưa khuất núi
Hun hút dòng sông sâu.
Em về tìm tháng ba
Hái màu hoa điệp cũ
Con ve sầu còn ngủ
Chợt thức nhớ mùa xa…
2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm  
NXB Thanh Niên 2002)
SAO KHÔNG NÓI?
Sao một lời 
không nói?
Để mùa phượng 
tàn mau
Em đi hờn khóe mắt
Cười bâng quơ qua cầu.
Người đi xa xa mãi
Vẫn chưa nói một lời
Áo trắng em là mộng
Bỏ buồn ta mồ côi.
Trương Chi còn giọng hát
Sao ta đành lặng câm?
Bài thơ tình lại xé
Gởi cho gió âm thầm.
Ta thương mình tay trắng
Em thương người bơ vơ
Một lời sao không nói?
Chiếc lá rơi ơ hờ.
Ta bên này bờ lở
Em bên kia bãi bồi
Lở bồi rồi bồi lở
Ngàn năm còn xa xôi.
Sao một lời không nói?
Để nụ hồng chôn sâu
Tháng năm buồn rụng vỡ
Sân trường mờ mưa ngâu.
1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm 
NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ghi chú: Ảnh minh họa sưu tầm từ internet.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Theo http://vforum.vn/











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Việt Bắc – Suối nguồn thi ca 15 Tháng Mười, 2023 Với người Việt Nam, Việt Bắc còn gọi là Tây Bắc, là ngôn từ có âm thanh sâu lắng và ý...